Những ngày tiếp theo cứ trôi qua lẳng lặng trong bận rộn, Cố Cẩm vội vàng xử lí dự án lớn tiếp theo, mỗi ngày cô đều cô đều vội vã quay cuồng như một con quay vậy.
Mà Tư Lệ Đình đã giải quyết tận gốc chuyện ở Mĩ rồi, đã tự cắt đứt mọi đường lui của mình.
Đồng thời anh cũng cắt đứt mọi sự uy hiếp của Nam Cung Huân, tạm thời hai người không cần phải lo lắng đến sự đe dọa của Nam Cung Huân.
Mọi chuyện bắt đầu phát triển theo hướng tích cực hơn.
Nam Cung Mặc biết chuyện của Tư Lệ Đình ở Mĩ, anh vừa bắt ngờ vừa nễể phục.
Ban đầu anh còn tưởng rằng anh ấy sẽ từ bỏ cơ.
Không ai biết đột nhiên anh ấy lại làm một chuyện rất dứt khoát chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, để ngăn cản mọi tai họa.
Không lo về Tư Lệ Đình nữa mà bây giờ anh lại quay sang lo lắng cho Nam Cung Huân.
Đây là lần đầu tiên anh đấu với Tư Lệ Đình đến tận mức độ này, đây quả thực là một chuyện không ai có lường trước được.
Nam Cung Huân tuy là không bị tổn thất gì về mặt kinh tế nhưng đã thiệt hại rất lớn về mặt tinh thần.
“Anh, anh về đây đã lâu như vậy, anh không định trở lại Mĩ xem tình hình thế nào sao?”
Sau khi trải qua những chuyện này, tình cảm của hai người đã tốt hơn trước rất nhiều, ít nhất là so với trước kia lúc ở nhà, nhìn thấy anh thì anh toàn đi đường vòng chứ không bao giờ chủ động mở lời.
Nam Cung Huân liếc sang nhìn anh với ánh mắt lạnh lùng: “Em muốn anh từ bỏ sao?”
“Anh, trước kia tình cảm của Cố Cẩm đối với Tư Lệ Đình sâu đậm như vậy, đến cả sự sống chết cũng không thể khiến hai người họ xa cách, vậy thì… nhân dịp bây giờ tình cảm của anh đối với cô ấy còn chưa đến mức quá sâu đậm thì lựa chọn tốt nhất là buông tay.”
Nam Cung Mặc tốt xấu như thế nào đi chăng nữa thì cũng là em trai của anh, dù ít dù nhiều thì cũng hiểu được phần nào tính cách của anh.
Có Cẩm là một người rất ưu tú và thu hút, đây là điều chắc chắn.
Nếu không thì sẽ không thu hút được sự yêu mến của nhiều người như vậy.
Nam Cung Huân bắt đầu tính và nhận ra mình cũng không có thời gian vài ngày nữa, thích thì đương nhiên là thích, nếu không thì anh đã không cố gắng theo đuổi mà không bỏ cuộc.
Nhưng để mà nói rằng chỉ trong thời gian vài ngày ngắn ngủi mà yêu sâu đậm đến như vậy thì Nam Cung Mặc cũng không tin.
Anh cũng có thể hiểu được tình yêu của Tư Lệ Đình sâu đậm như vậy dù sao cũng dựa trên tình cảm và thời gian.
Tình cảm mà Nam Cung Huân dành cho Cố Cẩm cùng lắm cũng chỉ hơn sự thích thú, hiếu kì, hứng thú một chút mà thôi.
Cũng như anh từ trước đến