“Cẩm Khê, em sao vậy?”
“Em không sao, anh thì sao? Đêm qua anh cùng người nào tranh cãi vậy?” Cảm Khê hỏi.
“Không có chuyện gì, thật xin lỗi, anh làm liên lụy em bị thương.
”
Tô Cẩm Khê lúc đó ngủ say, không biết vì sao Giản Quân cùng người kia lại nảy sinh tranh chấp, “Anh không sao là tốt rồi.
”
“Cẩm Khê, tối ngày mai em có rảnh không, anh có chuyện muốn nói với em.
” Giản Quân dường như đã hạ một quyết định quan trọng.
“Chuyện gì?”
“Chờ tới ngày mai, lúc gặp mặt anh sẽ trực tiếp nói với em.
”
Tô Cẩm Khê không nhận ra mình đối với Giản Quân bây giờ đã không còn cái cảm giác hồi hộp nữa.
“Ngày mai em đi làm, sau giờ làm hãy gặp nhau.
”
“Được, anh chờ em, em nghỉ ngơi cho tốt đi.
”
“Ừm.
”
Tô Cẩm Khê cúp điện thoại, nếu là lúc trước, cô nhát định là vui vẻ tới chết, Giản Quân chủ động hẹn cô, nhưng hôm nay cô chỉ cảm thấy rất mệt mỏi.
Không biết sự mệt mỏi này xuất phát từ thân thể hay tinh thần.
Ở nhà nằm một ngày, Tô Cẩm Khê không nói gì, hôm sau cô dậy sớm, tắm rửa, thay trang phục công sở.
Đường Minh kinh ngạc, “Em hôm nay muốn đi làm sao?”
“Không phải anh nói em thứ hai là có thể chính thức đi làm sao?” Tô Cẩm Khê hùng hồn hỏi.
“Anh nói vậy, nhưng bây giờ em lại bị thương, anh cảm thầy em vẫn nên ở nhà nghỉ ngơi cho tốt đi.
”
“Em đã nghỉ ngơi tốt rồi, anh thấy dáng vẻ của em giống có chuyện gì sao?” Khả năng hồi phục của Tô Cẩm Khê luôn rất tốt.
Đường Minh thấy cô kiên trì như vậy cũng không từ chối nữa, “Dù sao, em làm việc vừa sức thôi, đừng quá miễn cưỡng.
”
“Không chút miễn cưỡng nào cả, anh Minh, vết thương của em gần như đã lành, bắt đầu từ hôm nay em sẽ trở về nhà mình ở.
Em đã thu dọn đồ đạc rồi.
”
“Em muốn đi?” Đường Minh nghe thấy cô muốn đi, trong lòng cảm thấy hụt hãng.
“Ừm, những ngày này nhờ anh chăm sóc em, thân thể em đã tốt lên nhiều, sắp trễ rồi, em đi bắt xe buýt đây.
” Tô Cảm Khê nói xong vội vàng bước ra ngoài.
Đường Minh đột nhiên bước tới nắm lấy tay cô, “Đừng đi.
”
Thấy ánh mắt hoài nghi của Tô Cảm Khê, anh ta buông lỏng bàn tay ra giải thích: “Ý anh là, chúng ta cùng tới công ty, để anh đưa em đi.
”
“Vẫn là thôi đi, nếu như bị người trong công ty nhìn thấy lại nói ra nói vào, em đi xe buýt thì hơn.
”
“Em cho rằng chỗ này có tuyến xe buýt chuyên dụng sao?”
Tô Cẩm Khê quên mắt, chỗ này là khu biệt thự, có ai ở biệt thự mà đi xe buýt?
“Vậy thì… Em phải làm phiền anh Minh rồi.
”
Đường Minh chỉ muốn có chút thời gian riêng cùng cô, trên xe Đường Minh liên tục thuyết phục Tô Cẩm Khê ở lại biệt thự của mình.
Dù hai người đều Vô danh vô thực, Đường Minh cũng muốn gặp cô nhiều hơn, khi nhìn thấy cô anh cảm thấy rất vui vẻ.
Tô Cảm khê sợ Bạch Tiểu Thuần hiểu lầm ngày càng sâu, nên vẫn từ chối ý tốt của Đường Minh, kiên trì sau khi tan làm nhất quyết rời đi.
Khi sắp tới công ty, Tô Cẩm Khê đã xuống xe trước, lằng lặng đi đến công ty.
Sau khi làm xong thủ tục nhận chức, vì được Đường Minh giới thiệu nên cô đã gây chú ý rất nhiều.
Có điều là Tô Cẩm Khê rất hài lòng với công việc mới của mình.
Người phỏng vấn cô hóa ra lại là quản lí, lúc trước hai người đã phát sinh máy chuyện không vui, Tô Cảm Khê nhìn sắc mặt của anh ta liền cảm thấy anh ta đối với mình sẽ không quá khách sáo.
Đúng là vậy, sau khi làm quen với mọi người xong, Quản lí Trương liền ném cho cô một đống tài liệu.
“Người mới, cô sao chép lại đống văn kiện này đi, một lát nữa tôi phải dùng.
”
Tô Cẩm Khê ngày đầu tiên đi làm đành phải nghe theo, “Vâng, quản lý.
”
Nhưng cô không biết tra tấn thực sự chỉ mới bắt đầu.
Tô Cầm Khê ôm một chồng tài liệu đi in, mặc dù công việc có chút khác biệt so với cô tưởng tượng, nhưng đây chỉ mới là ngày đầu tiên, bắt đầu từ những thứ cơ bản nhất là chuyện bình thường.
Cô ôm tập tài liệu tới văn phòng, “Quản lí, tôi đã in tài liệu mà anh cần.
”
Quản lí Trương chỉ nhìn lướt qua đống tài liệu rồi ném toàn bộ lên mặt đất, “Tôi kêu cô in ba bản, cô không nghe thấy sao?
Đúng là tuổi trẻ, làm việc bốc đông như vậy.
”
Tô Cẩm