“Ông ngoại, cháu…”
Sau khi cúp điện thoại, Cố Câm sững Sờ ngân ngơ nhìn chiếc điện thoại, ngay cả khi Tự Lệ Đình đã đi đến bên cạnh mà cô vẫn không phát hiện ra.
“Sao vậy?” Tư Lệ Đình ôm cô vào trong lòng ngực rôi nhẹ nhàng hỏi: “Ông cụ làm khó em à?”
Trông tháy biểu cảm của Có Cẩm là anh đủ hiêu đã xảy ra chuyện gì, ông cụ một mực muôn gả cô vào nhà họ Nam Cung, cho răng nhà họ Nam Cung mới môn đăng hộ đối với nhà cô ây.
Bây giờ cô ở trong nước lại tự ý công khai mối quan hệ yêu đương với anh, như vậy thì thể diện của nhà họ Nam Cung đặt ở đâu chứ?
Trước kia Nam Cũng Huân luôn chờ đợi Cố Cẩm, hi vọng cô có thể cho anh một cơ hội nhưng Có Cẩm cứ khăng khăng làm theo ý mình, công khai tình cảm với Tư Lệ Đình lúc ở trên du thuyền.
Cuối cùng Nam Cung Huân mắt hết kiên nhẫn nên đã trực tiếp trở về Mĩ để chất vấn nhà họ Có.
Cố Cẩm thở dài: “Đúng vậy, tuy là em vẫn biết ngày này chặc chăn sẽ đến nhưng không ngờ lại đến nhanh như vậy.
“Anh sẽ đi cùng với em.”
bà, ba, cứ để em đi đã, lúc này ông ” Cổ Câm nhìn anh với vẻ căng thàn Tư Lệ Đình là một người thông minh nên chắc hẳn anh cũng biệt thời điểm này đến nhà họ Cô sẽ không mây vui vẻ.
Tư Lệ Đình đặt ngón tay lên môi của Có Cảm đề ngắt lời cô, anh nhếch môi cười: “Chúng ta sớm đã là vợ chồng hợp pháp rôi, vợ chồng thì phải cùng nhau vượt qua khó khăn chứ.
Dù là một cô con dâu xấu xí thì sớm muộn gì cũng sẽ phải gặp bố mẹ chồng, vậy chăng nhẽ anh lại không có khả năng làm việc đó sao?”
Cố Cẩm liên tục lắc đầu: “Không, anh rất giỏi, rất xuất sắc, làm sao có thể không đủ khả năng chứ, chỉ là…
Tất cả mọi người đều nhận thầy sự xuất sắc của Tư Lệ Đình.
Xét về bản lĩnh hay ngoại hình thì anh cũng đều là người cực kì xuất sắc.
Trong chuyện này, chỉ có một điều không tốt là nhà họ Có với nhà họ Nam Cung luôn có quan hệ rất tốt với nhau, nhà họ Nam Cung lại là một gia tộc bề thế hàng trăm năm.
Tư Lệ Đình thiệt hơn vì không có một gia cảnh tốt.
Nhìn từ góc độ của Có Câm thì anh là một chủ lớn trong giới kinh doanh cũng