Đại sảnh bên trong không khí lại cực kì chèn ép, căng thẳng đến tột độ, phía trên cùng hai chỗ ngồi, Đường Vô Ngân cùng Trần Sở Nam ngồi hai bên, lúc này, từ bên ngoài thiếu nữ kia bước vào.
Thiếu nữ nhìn thấy Trần Sở Nam, đôi mắt luân chuyển, âm thanh nũng nịu, nói: "Phụ thân, ta mới không có cùng tên này một tổ đội a". Nàng chỉ tay hướng Đường Thần, con mắt có chút đắc ý.
Đường Thần trong lòng kinh ngạc, "Ta lúc nào đã đắc tội nàng", hắn liếc nhìn qua thiếu nữ đeo mạng che mặt kia, trên người uy áp hơi tỏa ra, Trần Sở Nam nhìn Đường Thần đem hắn một phen đánh giá, sau đó mới nhàn nhạt nói: "Ngươi làm sao lại không muốn cùng hắn chung một tổ đội, hắn tu vi tuy có chút thấp nhưng tự thân chiến lực cũng không nói là yếu".
Đường Vô Ngân cũng trong lòng kinh hãi, cứ tưởng Đường Thần đã gây ra một cái chuyện động trời gì, thấp thỏm không thôi, lo sợ Trần Sở Nam sẽ nổi trận lôi đình.
"Ta chỉ là không muốn cùng hắn chung một tổ đội, hắn thật sự rất đáng ghét" Nàng thanh âm ôn nhu, nhưng Đường Thần lại nghe không thấu những lời nói đó, hắn rõ ràng là chưa từng làm gì nàng, tại sao lại có thể khiến nàng chán ghét hắn.
Hắn luôn điệu thấp, không muốn gây thêm nhiều cái cố sự không muốn, nhưng là thiếu nữ này lại đang muốn cùng hắn gây sự, âm thanh có chút băng lãnh nói: "Cô nương, chúng ta tựa hồ chỉ gặp nhau có hai lần, làm sao ta lại giống như đối với ngươi làm điều gì rất ác ý". Hắn vốn muốn đời này an tĩnh một chút tu luyện, nhưng nào ngờ liên tiếp lại ập đến nhiều cái không muốn.
"Hừ!"
Nàng hừ lạnh một tiếng, lại không có phản bác, ngẩng cao cái cổ, tựa như không muốn cùng hắn nói chuyện tiếp, cái cổ tuyết trắng lộ ra, làm cho nàng như hóa thành một cái tiên nữ ngạo kiều.
"Được rồi, chuyện của các ngươi ta không muốn quản, nhưng các thành chi chiến đã sắp diễn ra, cho nên ta hi vọng các ngươi có thể bỏ qua chuyện này, cùng một chỗ chiến đấu, sau đó lại từ các ngươi giải quyết" Trần Sở Nam bình tĩnh nói, âm thanh tựa như từ chín tầng mây vang vọng, mặc dù chỉ cách có vài cái bước chân, nhưng Đường Thần lại nghe giống như từ phương xa truyền đến.
"Tu vi của vị thành chủ này, so với Đường Khang thúc phụ còn muốn cao hơn" Đường Thần trong lòng hơi đổi, một nơi linh khí cực kì yếu ớt này, thế mà lại sản sinh ra một vị tu vi cao thâm như vậy, khiến hắn cũng có chút ngạc nhiên.
"Nếu phụ thân ta đã nói như vậy, ta tạm thời sẽ bỏ qua cho ngươi" Thiếu nữ che mặt hướng Đường Thần nói, không thể không nói nàng rất đẹp, nhưng đối với Đường Thần lại không hề có chút tác dụng gì, hắn còn không thèm liếc nhìn nàng, khiến cho nàng tức giận cùng cực.
Trần Sở Nam sau đó lại tiếp tục nói: "Các thành chi chiến, vốn là để lựa ra trong các thành những vị thiên tài ưu tú, đồng thời còn xếp hạng xem thực lực của mỗi thành, các ngươi là thế hệ trẻ của Vân Đô Thành đồng thời còn là tương lai của chúng ta, đại diện cho Vân Đô Thành những thiên kiêu đi luận bàn cùng thiên kiêu của những thành khác".
Dừng lại một chút, hắn nhìn xem biểu hiện của Đường Thần, muốn xem Đường Thần sẽ phản ứng như thế nào, chỉ tiếc Đường Thần lại lộ ra quá mức bình tĩnh, giống như việc này chỉ là việc nhỏ nhặt, không đáng nhắc tới.
Nhưng hắn cũng không phải là quá ngông cuồng vì thực lực của bản thân, mà là đang cấp tốc vận chuyển đại não hoạt động, suy nghĩ xem nếu như thật sự tham gia các thành chi chiến, hắn chính là một cái yếu nhất.
Thiên kiêu khắp nơi đều có, mà lại tố chất lại xa xa không phải Vân Đô Thành có thể so sánh, mà lại, Vân Đô Thành trong những lần trước xếp hạng có thể nói là thảm hại nhất mấy thành, cho nên mãi không phát triển nổi. ×— QUẢNG CÁO —
Hắn cũng từng có nghe qua các thành chi chiến, xếp hạng nhất có thể nói là chỗ tốt cực nhiều, có thêm được đại lượng tài nguyên, đồng thời còn được tiến vào một cái bí cảnh lịch luyện trong đó.
Đường Thần từ trong suy nghĩ trở ra, hiện tại muốn tăng lên thực lực hắn phải không ngừng cố gắng, so với những người khác càng thêm nhiều hơn, gấp đôi, gấp ba.
Hắn đã có được định hướng, cũng thở phào một chút, nhìn xem Trần Sở Nam đang chăm chú nhìn hắn, vội giật mình, sau đó lại khôi phục lại tự nhiên.
Trần Sở Nam hướng hắn hỏi: "Ngươi đang suy nghĩ xem có phải như thế nào trong thời gian ngắn đem tu vi tăng lên? Nếu ngươi chấp nhận tham gia lần này các thành chi chiến, ta sẽ cho ngươi tài nguyên để ngươi đem tu vi tăng lên". Đường Thần kinh hoảng, không nghĩ đến vị thành chủ này lại như vậy hào phóng.
"Phụ thân, đưa cho hắn cũng vô dụng, không bằng cho ta a, ta nhất định sẽ đem hạng nhất cầm đến, hắn bây giờ tu vi quá yếu, trong thời gian ngắn không có thể nào tăng lên quá lớn" Nàng đối với Đường Thần lại cực kì chán ghét, nàng luôn tự tin rằng bất kì nam nhân nào nhìn thấy cũng sẽ không thể dời mắt, nhưng Đường Thần lại năm lần bảy lượt ngó lơ khiến nàng lòng tin có chút suy sụp.
Không thể không nói, nàng nhưng là một cái háo thắng, bị Đường Thần đả kích khiến tâm cảnh xuất hiện một cái vết đen, nếu không thể đem vết đen này xóa đi, thành tựu sau này sẽ bị hạn chế rất lớn.
Đường Thần ánh mắt chứa sát ý dào dạt nhìn nàng một cái, đây là đang cùng hắn gây sự, vốn muốn để mọi chuyện qua đi, nhưng thiếu nữ kia lại liên tục đào bới lên, khiến hắn có chút tức giận, nhưng Trần Sở Nam vẫn còn ngồi ở đây, cho