Vụ nổ vừa rồi quá mức khủng khiếp bởi vậy, mà các cường giả khác ánh mắt cũng đều tập trung đến, kể cả Chu Vạn Kha, Sử Lục Thất Tuyệt Nhân đều hướng mắt nhìn lại, một vùng như bị lửa bao phủ, khiến cho không ít linh dược theo đó cũng bị thiêu cháy.
Vân Đô đám người mỗi người một nơi, thân đều mang khác biệt thương thế, lấy Tề Hoành tu vi cao nhất cũng phải chịu ít nhiều thương thế nghiêm trọng, mà lấy tu vi yếu nhất trừ Đường Thần là Vũ Như cũng phải mặt mày tái xanh, nàng chịu tổn thương phải nói là so với những người khác gấp đôi.
Thật sự là không có cách, ai kêu nàng là tinh thần lực tu sĩ, nhục thân yếu kém đâu.
Không biết qua bao lâu, Đường Thần cũng từ từ mở mắt, hắn toàn thân đau nhức, cho dù lấy hắn thân thể đã là luyện bì thành thiết trung kì, nhưng cũng không tránh được, cố gắng chống đỡ thân thể ngồi dậy, hắn lật tay lấy ra một cái bình nhất phẩm đan dược chữa thương, đem viên đan dược nuốt vào, sau đó vận chuyển công pháp hấp thu.
Thương thế đang lấy tốc độ chầm chậm mà hồi phục, hắn dù sao cũng không vội, bây giờ trước mắt là chữa trị thương thế, tâm thần toàn bộ tập trung, nhưng như vậy hắn cũng không phải không có cảnh giác, hắn tinh thần lực vẫn luôn phóng ra, đem xung quanh bán kính 10 mét dò xét.
Bất kì cái gì đến gần hắn đều có thể phát giác được, ba canh giờ sau đó hắn mới thật sự là nhẹ thở ra một hơi, dược lực đã là hoàn toàn hấp thu, nhưng thương thế chỉ vẻn vẹn khôi phục chừng sáu thành, nhất phẩm đan dược hoàn toàn là không thể đem hắn khôi phục, nhưng nếu phục dụng nhị phẩm đan dược lại quá lãng phí, một viên giá cả cũng không hề rẻ.
" Phục dụng nhất phẩm đan dược khiến thương thế khôi phục lại sáu thành, thật sự là không tồi."
"Ừm?"
Đột nhiên trong vòng cảm ứng tinh thần lực có xuất hiện rung động nhè nhẹ, hắn theo đó cũng cảnh giác hơn, bắt đầu thu liễm khí tức, đi đến gần, trước mắt hắn xuất hiện một cây thảo dược, bên trên đó có đến tám cánh hoa, mang theo màu sắc rực rỡ, nhưng là hương thơm của nó quá mức nồng đậm,tuy khoảng cách ở khá xa nhưng hắn cũng cảm thấy hương thơm.
Chỉ hít vào một ngụm hương thơm, hắn thương thế trên người cũng tự động khôi phục lại một ít, nhưng điều này quá là nhỏ, nên hắn cũng không có phát giác ra, như cảm nhận được gì đó, bông hoa kia liền muốn chạy, Đường Thần nhanh nhẹn muốn đem nó chụp lấy, một gốc linh dược quý hiếm thật là một cái phát hiện ngoài ý muốn.
Vốn đây chính là nơi mà bông hoa tám cánh sinh trưởng, nhưng đột nhiên, Đường Thần hắn lại xuất hiện, nó làm sao không có dám đứng lại cho người khác bắt lấy, nhưng đáng tiếc, gốc linh dược này quá mức thông minh, hoàn toàn không thể bắt được, đành phải lấy ra Ma Huy Lạc Kiếm, hắn chém ra một kiếm, muốn đem nó phần rễ chặt đứt.
"Bành."
Tưởng như bông hoa sẽ bị Đường Thần một kiếm chém đứt, nhưng nó lại lách vào một khe rãnh ở trên đất trốn thoát, kiếm chém làm cho mặt đất nứt ra một cái đường, như vậy càng thêm cho bông hoa kia thuận lợi trốn thoát, Đường Thần thì không khỏi cảm giác được bản thân bị bông hoa chơi một vố.
×
— QUẢNG CÁO —
Thật sự không phải là hắn may mắn bắt gặp được bông hoa tám cánh linh dược, mà là tự nó đến, đem Đường Thần vui đùa với nó, lấy nó tốc độ nhanh nhẹn, cộng thêm Đường Thần vẫn chưa có khôi phục lại đỉnh phong, muốn bắt nó là gần như không thể, không kể nó thông minh cũng không kém gì nhân loại.
"Bị một gốc sắp hóa thành tiên dược chơi một vố, thật sự là mất mặt a." Đường Thần chỉ đành cười khổ, hắn trước giờ mới bị một gốc bán tiên dược chơi một vố, để hắn cảm giác được bản thân còn thua cả một bông hoa, nói ra chỉ sợ là đám người khác cười nhạo không thôi.
Mà lại như vậy càng khiến hắn muốn có được gốc bán tiên dược này, nó công hiệu cực kì khủng bố, trực tiếp nuốt lấy chính là hành vi tự tử, không ai dám đem cả một gốc bán tiên dược nuốt, trừ khi tu vi đạt đến một cái độ cao nào đó, hoặc nhục thân đủ cường hoành để tiếp nhận nó dược lực.
Đương nhiên là hắn cũng không ngốc gì mà đem cả một gốc nuốt vào, hắn thời gian tu luyện còn chưa đủ để đem cả một gốc này nuốt, nhưng khoan hãy tính đến chuyện làm như thế nào để đem công hiệu của nó phát huy, thì nghĩ cách làm sao bắt nó.
Đường Thần hắn giả vờ thể hiện ra một khuôn mặt tiếc nuối, tựa như là đã đánh mất một vật gì đó rất quan trọng, sau đó lại quay người bỏ đi, hắn cố ý chính là muốn để gốc bán tiên dược kia đắc ý, sau đó lại bắt gọn nó.
Quả nhiên, gốc bán tiên dược kia, từ dưới khe rãnh dưới đất ngoi đầu lên, nhìn bóng lưng Đường Thần bỏ đi, cánh hoa rung động nhè nhẹ, tựa như đang cười khúc khích, nó lập tức đuổi theo Đường Thần, muốn đem hắn hố một lần nữa, đi khoảng một đoạn sau