Y Cát:- nhờ các ngươi đêm nay biến thành hình dạng thật bay trên bầu trời của Tân La Thành này, và Phong, ngươi dẫn đầu nên phải biến to nhất
Thiên Phong:- sao lúc nào ngài ấy cũng nhắm đến ta hết vậy
Trùng và Đông:- tại ngươi mà ra nói ai
Y Cát:- cứ quyết định vậy đi, nhớ là bay thôi đừng làm gì đấy
/ĐÊM ĐẾN/
Huyền Hoàng:- ta thấy có gì đâu?
Y Cát:- ngồi ở đây
Huyền Hoàng:- thì ngồi rồi sao nữa
Y Cát:- ( búng tay)
_sau cái búng tay của Y Cát thì trên bầu trời êm đềm liền nổi sấm chớp dữ dội khiến mọi người trong Tân La Thành đều ngơ ra hai cái bóng đen giống như con gì đó đang đùa cợt nhưng không phải là ngắn mà là dài rồi đột nhiên làn mây mờ tản sau lớp mây xám tịt đó là hai con rồng trắng và đen đang gầm gừ_
Huyền Hoàng:- *nhìn mặt dễ ưa hơn cái tên Phong kia*
Y Cát:- ngài vui là được * không đúng, hình dạng của ba tên đó không tên nào là có màu đen cả đây là Hợp Long đáng ghét tên Phong đó lại đi kêu bọn chúng*
- đó....là rồng
- một trắng một đen
- thật hiếm khi thấy rồng đấy
_cái cảnh đó kéo dài nữa canh giờ cho đến khi hai con rồng trắng với đen tự dưng lại bay đi mất để lại hàn loạt câu hỏi_
Y Cát:- * bọn chúng cũng biết hợp tác lắm* xong rồi
Huyền Hoàng:-............
Y Cát:- *lại ngủ sao lúc nào ngài ấy cũng ngủ được vậy nhỉ* đành đưa ngài ấy về phòng của tên Tố Biên gì đó vậy ( chạm vào vai Hoàng)
Huyền Hoàng:-....không ta không muốn đi đâu hết ( tức giận + nói mớ)
Y Cát:- phải làm sao bây giờ cứ dựa vào ta thế này biết bao giờ mới được đứng lên
Huyền Hoàng:-...........
Y Cát:- nhìn ngài ấy như vậy, thôi chốt lần này
_thế là Y ngồi đó để Hoàng dựa vào ngủ suốt đêm cho đến sáng mặt trời nhô lên_
Huyền Hoàng:- sáng rồi à đêm qua ngủ thật ngon
Y Cát:- còn ta thì lại muốn nhắm mắt ngay lập tức
Huyền Hoàng:- sao mắt ngươi đen xám để kia bị gì à
Y Cát:- đừng có hỏi nữa ta phải đi vào trong đánh một giấc
Huyền Hoàng:- * sao hôm nay hắn nói thừa nhiều câu vậy* (đi vào bên trong)
Y Cát:-..........
Huyền Hoàng:-* ngủ nhanh vậy* ( tiến lại phía giường)
Y Cát:-...........
Huyền Hoàng:- nhìn lại thì......mặt hắn cũng đẹp.
.
.
.
.
hửm đây là gì sao mình cứ thấy hắn đeo trên cổ vậy( đưa tay ra định lấy)
Y Cát:- ( chụp tay Hoàng lại) đừng có đụng vào nó
Huyền Hoàng:- ngươi chưa ngủ?
Y Cát:- chưa hề * xém chút là hiện nguyên hình rồi*
Huyền Hoàng:- thứ đó là gì sao ta cứ thấy ngươi đeo trên cổ thế?
Y Cát:- đồ của người khác tặng ta
Huyền Hoàng:- hehe có phải ngươi để ý cô nương nào rồi không nói cho ta biết tên cô nương đó với
Y Cát:- nói bậy, ta không để ý ai hết cả
Huyền Hoàng:- vậy thứ trên cổ ngươi là ai tặng
Y Cát:- là một người bạn từ nhỏ của ta tặng
Huyền Hoàng:- vậy ta đã nghĩ nhiều rồi * bạn lúc nhỏ hắn giữ đến bây giờ cũng đã hơn 1 vạn năm rồi, hơn hẳn số tuổi của ta, ghê quá*
/THIÊN LONG CUNG/
Thiên Phong:- cảm ơn các ngươi rất nhiều Khuyết Dương, Khuyết Mặc
Khuyết Dương:- không có gì, ngươi lo mà nhận tội với Tôn Chủ đi
Khuyết Mặc:- bọn ta chỉ là nghe theo ngươi nói, không phải lỗi của bọn ta
Thiên Phong:- ơ này này, đừng bỏ đi thế chứ
Thiên Trùng:- ta không biết, ngươi tự gây ra thì tự nhận
Thiên Đông:- ta cũng vậy
Thiên Phong:- đừng nói thế chứ!
/BÊN PHÍA HỢP LONG/
Khuyết Dương:- lúc nãy tên đó nhờ chúng ta làm gì mà phải bay qua bay lại trên bầu trời nhân giới
Khuyết Mặc:- ta không biết, hình như là Tôn Chủ kêu hắn làm
Khuyết Dương:- ta chẳng thích