-Sau khi Hoàng Thượng nổi giận đùng đùng nắm tay công chúa rời đi thì Minh Đàm mới vào phòng của mẫu thân Trừu Vu Khang hỏi ,thì giọng bà trầm vù nói:
-" công chúa Phi Hà thích con nên mới cho con vào Lăng cung để làm quan
-"ra là vậy, hazzz ,chẳng có thứ gì ngoài mẫu thân là thật sự cả
_ nói xong một bóng lưng quay đi trong bóng tối của phủ U Linh đi mất ....
-*Đàm Nhi rồi sẽ có một ngày ta sẽ nói cho con biết rằng..con không phải con ruột của ta,mà con là người có sứ mệnh to lớn đối với Gia tộc của mình, khoản cách của ta và con một thấp một cao ,con thì Uy nga đứng trên trời vạn vật bái phục, Bất hủ Trùng Sâm,ta thì chỉ là một kẻ phàm phu tục ngữ không có năng lực*
_đang thẩn thờ đi thì Minh Đàm đụng phải một thứ gì đó khiến cậu ngả lăng ra đất
-"Uii Daaaa, não để đâu vậy trời " _một tiếng nữ trong trẻo phát lên( khoảng 16 tuổi)
- "cho tôi xin lỗi" mặc kệ người con gái kia nói gì thì Minh Đàm vẫn điềm tĩnh nói
-xin lỗi là xong hả? đụng ngả người khác chỉ xin lỗi là xong?
-vậy cô nương đây muốn tôi làm gì?
-dĩ nhiên là bao tôi đi ăn rồi có được không?
-ờ...ờm... được* cái cô tiểu nha đầu này mới đụng