/TIÊU GIA PHỦ/
người gác1:- hôm nay ta thấy có cảm giác không lành
người gác2:- ta cũng vậy
/LỘP CỘP/
Y Cát:- là đây sao?
Huyền Hoàng:- đúng
người gác1:- là nhị tiểu thư
người gác2:- mấy năm nay rõ ràng cô ấy bị Tiêu phu nhân quăng ra nơi hẹp tối của kinh thành rồi mà? sao bây giờ lại ăn mặc như người giàu có thế?
Huyền Hoàng:- cho ta vào được chưa?
người gác1:- dạ....vâng
Y Cát:- hừ, thật biết điều đấy!
Dung Quyên:- mẫu thân nghĩ sao nếu con cưới một chàng trai đẹp đẽ?
Lạc Tuyến:- đương nhiên mẹ sẽ đồng ý rồi, con gái út của mẹ mà
nô hoàn:- phu nhân phu nhân
Lạc Tuyến:- làm gì mà ngươi hấp tấp dữ vậy Âu Nhạn?
nô hoàn Âu Nhạn:- bẩm phu nhân nhị tiểu thư quay trở lại rồi
Lạc Tuyến:- cái gì?
Dung Quyên:- cái gì? cô ta quay trở lại
nô hoàn Âu Nhạn:- dạ vâng, nhị tiểu thư còn.....
Lạc Tuyến:- cô ta còn gì?
nô hoàn Âu Nhạn:- nhị tiểu thư còn đi với một tên nam nhân tóc trắng không rõ thân phận
Dung Quyên:-* nam nhân?* hắn làm sao? miêu tả ngoại hình của hắn cho ta mau
nô hoàn Âu Nhạn:- dạ thưa tam tiểu thư, mắt hắn vàng, tóc thì trắng tinh cao hơn nhị tiểu thư một cái đầu, ngoại hình thì chuẩn
Lạc Tuyến:- mau kêu nó cút đi
Dung Quyên:- mẹ, cho nhị tỷ vào đi~ *đây là cơ hội tốt*
Lạc Tuyến:- Quyên nhi.... nếu con nói như vậy thì đành cho nó vào, cho nhị tiểu thư vào đi
/LỘP CỘP/
_Y với Hoàng đứng ngoài sân còn hai mẹ con kia thì ở trong_
Y Cát:- ta còn tưởng là bà sẽ không cho ta vào
Huyền Hoàng:-..........(trốn sau lưng Y)
Dung Quyên:-* đúng là nam nhân mình thích* ờ, công tử đây đã có ai hay chưa~
Huyền Hoàng:- oẹ *thứ như hắn 3 đời suốt kiếp cũng không có ai thương đâu*
Y Cát:- ta đến đây không phải vì điều đó
Lạc Tuyến:- vậy thì ngươi đến đây làm gì? còn Hoàng nhi đâu, ngươi giấu con bé ở đâu (lật mặt)
Huyền Hoàng:- bà không có quyền gọi tôi là con của bà (trốn tránh+la lên)
Y Cát:- đừng nói dài dòng, thay bảng tên của phủ bà thành Bách gia ngay
Dung Quyên:- ngươi có quyền gì chứ?
Y Cát:- ta không có quyền đó, nhưng người giữ cái phủ này đang ở đây
Lạc Tuyến:- vậy thì đi nói với Hoàng Đế đi
Minh Đàm:- nói với ta à? (từ đâu chui ra)
Huyền Hoàng:- *sao lại là hắn?*
Y Cát:- không liên quan đến ngươi (không cảm xúc)
Minh Đàm:- bà ta nói Hoàng Đế tức là ta, ta không đến chẳng lẽ ngươi làm chủ? (nhếch mép)
Y Cát:- ngươi nói gì hả cái tên đầu trắng kia
Minh Đàm:- ngươi cũng có khác gì ta đâu mà nói hả?
- trong não của ngươi chỉ có vàng bạc thôi
- trong não ngươi chẳng có một cái gì gọi là hiểu biết cả
- ta sống lâu hơn ngươi đấy
- sao cái bản mặt của ngươi khác gì 18 tuổi đâu
_hai tên dùng đôi mắt hình nữa miếng cam nhìn nhau và chửi bới, cho đến khi_
Huyền Hoàng:- nếu bà xem ta như con thì tại sao bà lại vứt bỏ ta?
Lạc Tuyến:- ta.....
Dung Quyên:- mong Hoàng Thượng minh xét cho
Minh Đàm:- phủ này vốn là của Bách Thanh Phán Diệp và Nhan Niên Đình
Huyền Hoàng:-* hắn biết cả tên mẫu thân với phụ thân của mình?*
Y Cát:- vậy nhờ ngươi xử dùm đi
Minh Đàm:- vậy con của họ phải nắm dòng dỗi cho đời sau (định nắm tay Hoàng)
/BỘP/
Y Cát:- nam nhân không được tùy tiện chạm tay nữ nhân
Minh Đàm:- tay của cô ta, bộ tay của ngươi à? (tức tối)
Y Cát:- thì sao chứ, tay của ngài ấy cũng là quyền của