Y Cát:- rồi ngươi lại đây làm gì?
Huyết Nhi:- ây da~ công tử này sao cứ bày ra cái mặt đó vậy
Huyền Hoàng:-* ôi trời ạ, bây giờ ta muốn đến Tố Biên nghe hắn giảng mấy cái về tu luyện còn hơn*
Y Cát:- đừng có chạm vào ta
Huyết Nhi:-* đây không phải Ma lực? cũng không phải Tiên lực vậy chắc chắn hắn đang toả ra Thần lực*
Huyền Hoàng:- ta về trước đấy
Y Cát:-( ngồi dậy) đi
Huyền Hoàng:- ơ còn cái bàn đó thì sao
Y Cát:- ta đã trả hết yên tâm (kéo tay Hoàng)
Huyền Hoàng:- này này nhẹ thôi đau tay ta
Huyết Nhi:-* hắn không cho ta đụng vào kể cả một sợi tóc mà lại nắm tay nữ nhân kia*
Y Cát:- tìm ta có chuyện gì?
Huyền Hoàng:- ta muốn hỏi là 5 tên ngươi gọi ra lúc kia tên gì
Y Cát:- Quân Cửu, Giải Thu, Hàn Ngôn, Từ Nhu, Hữu Ca
Huyền Hoàng:- vậy à mà này trả cho ngươi
Y Cát:- hửm?
Huyền Hoàng:-(móc từ túi) đây là viên ngọc ngươi cho ta mà ta làm mất
Y Cát:- đã mất tại sao lại xuất hiện ở đây?
Huyền Hoàng:- à, lúc đó ngươi còn ngủ thì ta đã đi tìm
Y Cát:- cần gì phải tìm thứ rác rưởi này
Huyền Hoàng:- ta muốn hỏi thêm một câu
Y Cát:- tự nhiên
Huyền Hoàng:- cái người Thiên Thượng mà ngươi nói rốt cuộc là ai, kể cho ta nghe đầu đuôi đi
Y Cát:- lại chổ đó ngồi, ta sẽ kể
Huyền Hoàng:- góc này à? kể đi
Y Cát:- cô ta tên là Y Hoàng cái tên này của ta cũng do cô ấy đặt ra, lúc ta 5 tuổi thì chẳng quen một ai, tất cả điều bắt nạt kể cả con của tộc trưởng
Huyền Hoàng:- ngươi sống trong tộc à?
Y Cát:- đúng vậy, như mọi thường khi những đứa trẻ khác không vui thì lại đem ta ra làm đồ trút giận cho bọn họ, nhưng điều may mắn là lúc đó ngài ấy tình cờ đi ngang qua và kêu lũ kia ngưng đánh ta, mặt ta bị rất nhiều vết bầm, vết xước, nghe theo lời ngài ấy ngồi im và nhắm mắt, khi mở ra thì những vết thương trên người ta