/TÀN THƯ VIỆN/
Phiêu Linh:- chẳng phải Thành chủ nói là muốn học y thuật sao? tại sao lại tắp qua đây
Huyền Hoàng:- ta muốn hiểu biết một chút về loài rồng, nếu thấy phiền thì muội đi chơi cho giải toả đi
Phiêu Linh:- thật là
_Phiêu Phiêu nghe theo lời Hoàng đi ra bên ngoài làm những thứ mình thích vì trước khi đi thì Phiêu Phiêu đã moi túi Tố Biên hết 300 ngàn lượng, thì trong phòng chỉ còn mỗi Hoàng đọc sách_
Huyền Hoàng:- cái gì đây
_Trong sách ghi là, loài rồng tồn tại rất lâu, còn lớn tuổi hơn cả Tứ Đai Thần Thú, thậm chí là có thể coi bọn chúng là tổ tiên của Thanh Long, theo những người sống cùng với chúng ngay lúc đó ghi chép là tộc đó có cả hơn 400 con rồng hoá người, và trong số 400 con rồng đó thì tộc trưởng lão của chúng đã sống rất lâu đứng thứ 2 là một tên cũng không thua kém, hắn sống được tới nay thì cũng đã 2573457 tuổi, tên hắn là Thiên Y Nhược_
Huyền Hoàng:- hoá ra là vậy, ăn gì mà sống lâu thế trời, mà hình như tên này quen quen như là mình đã nghe ở đâu đó thì phải
_Hoàng tiếp tục đọc và cho đến một đoạn bất ngờ, tên đứng thứ 3 là Thiên Y Cát, một tên nhóc mới nhỏ mà đã bị điên, hắn luôn tìm cách hồi sinh người bạn của mình cho đến bây giờ thì số tuổi của tên đó đã lên 2573450 tuổi_
(TUI MUỐN SỐNG NHƯ NÀY QUÁ)
Huyền Hoàng:- Thiên Y Cát? hèn chi cái tên hồi nãy nghe quen quen, rõ ràng hắn chỉ là một người bình thường mà, í khoang lúc nãy trong đây có ghi là rồng hoá người vậy chả nhẽ
/RẦM/
Xà Hồng Liên:- cứ tưởng chẳng có ai, ngờ ra là một con ngốc
Huyền Hoàng:-* mặc kệ ai nói thì nói, đọc tiếp đã*
Băng Mộng:- cô đưa ta vào đây làm gì, bẩn chết đi được
_lúc này thì Băng Mộng chưa nhìn ra Hoàng vì tóc Hoàng thay đổi hơn trước và cả ngoại hình cũng cao hơn_
Huyền Hoàng:-* "người kế thừa Long tộc đời tiếp theo tên là Thiên Y Hoàng, do một số chuyện nên cô ta đã bị trưởng lão tử tội", gì vậy trời từ nhiên cái chết*
Băng Mộng:- chán nhách
Xà Hồng Liên:- gom hết tất cả sách liên quan về Khổng Tước Minh Vương đi
Băng Mộng:- ờm
_vậy là Băng Mộng tay này tay kìa ôm vài cuốn sách có ghi chép về Khổng Tước Minh Vương_
Huyền Hoàng:-* sao lại không có lí do chết nhể*
Phiêu Linh:- Thành chủ!
Huyền Hoàng:- g...gì?
Phiêu Linh:- ta có tin vui nè, mau về Lang Vân thôi
Huyền Hoàng:- ể, muội có biết từ đây qua Lang Vân xa lắm không thế mà phải đi 2 lần trong một ngày
Phiêu Linh:- đi mà
_vậy là Hoàng lại tốn mấy canh giờ để đi về Lang Vân sau khi hoàn thành mục đích_
/ĐẠI LỤC LANG VÂN/
Huyền Hoàng:- hớ...hớ
Phiêu Linh:- Thành chủ đi đến Hoàng Cung đi
/HOÀNG CUNG/
Huyền Hoàng:- ác độc thật chứ
Kỳ Vũ Tần:- cuối cùng ngươi cũng đến
Huyền Hoàng:- á thì ra ngươi là cái tên bắt ta đi làm nô lệ quét dọn
binh lính1:- hỗn láo, dám ăn nói với Hoàng Thượng như vậy đó hả
Huyền Hoàng:-* mình nghĩ chỉ là lời đồn thôi chứ ai dè thật* ngươi hẹn ta làm gì
Kỳ Vũ Tần:- nếu ta đính hôn với cô thì cô có đồng ý?
Huyền Hoàng:-* đính hôn?* ta...* nếu như vậy thì mình không còn chịu nhiều thiệt thòi nữa* ta đồng ý
Kỳ Vũ Tần:- cứ nghĩ là cô phớt lời chứ, vậy ngày này năm sau, ta với cô mở tiệc
Huyền Hoàng:- vậy đi
_hôm nay là 15/3 cũng là ngày mà Y Cát được tồn tại trên cõi đời_
(BUK D THUI CHỨ CHỤC VẠN NĂM TRƯỚC LMJ CÓ CÁI NÀY)
/THIÊN CUNG/
Thiên Phong:- hôm nay là sinh nhật Tôn Chủ đó, sao buồn bả và thiếu sức sống vậy?
Y Cát:- Bổn Tôn không có tâm trạng ,cút ra ngoài
Thiên Trùng:- thất tình rồi đó
Khuyết Dương:- thất tình nghĩa là gì?
Khuyết Mặc:- cái tên này sống 1 mình 300 năm qua rồi ngu dốt luôn à?
Thiên Trùng:- thất tình nghĩa là buồn vì người mình thích lại đi thích ai đó hoặc là kẻ thù ấy
Khuyết Dương:- à ta hiểu rồi
Khuyến Du:- ủa vậy rồi tên đó buồn vì ai?
Thiên Đông:- im đi cái tên nhiều chuyện, chủ nhân của người gửi gắm ngươi ở đây không phải là để ngươi tám chuyện hiểu không?
Khuyến Du:- á à, thì ra tên mặt quan tài đó cũng biết buồn á ha...
Thiên Phong:-( bịt miệng Du) người muốn chết à, Tôn Chủ mà tức là có thể bóp chết người ngay tại chổ đó cái con hồ ly 9 mặt này
Lạc Hi:- có phải là vì con nhóc tóc vàng khôn...
Thiên Trùng:-( bịt miệng Hi) Tôn Chủ nghe được là ngươi chết chắc đó
Lạc Toái:- Lạc Hi nói đúng mà
Quân Cửu:- làm gì mà tụ hợp đông đủ thế
Từ Nhu:- bàn tán chuyện tình cảm à?
Thiên Đông:- câm đi, yêu với chả đương chả miếc gì ở đây
Khuyết Mặc:- mà