BỮA NAY MÌNH ĐÃ Ở NHÀ NÊN KHÔNG THỨC LÚC 5H ĐỂ ĐĂNG ĐƯỢC NÊN LỊCH ĐAWNH CÓ TRỄN CHÚT)/30 PHÚT SAU/
Y Cát:- cuối cùng cũng yên
.
.
.
.
hình như...ngủ rồi
Huyền Hoàng:- hè hè tên kia đẹp quá Khuyến Du ơi
Y Cát:-(nhăn mày) ai cơ?
Huyền Hoàng:- ta muốn gả cho hắn quá Du ơi
Y Cát:-(nhăn nhó) gả? đồ tham lam tỉnh dậy cho ta
Huyền Hoàng:- đau quá, ai nhéo ta vậy Khuyến Du?
Y Cát:- ở đó mà giả bộ tỉnh dậy đi con heo lười này (nhéo thật mạnh)
Huyền Hoàng:- ấu (xoa má)
Y Cát:- lúc nãy cô đòi gả cho ai? (nhăn mày)
Huyền Hoàng:- có nữa hả? mà có cũng đâu liên quan đến ngươi
Y Cát:- cô muốn cưới ai là do ta quyết định
Huyền Hoàng:- tên thần kinh
Y Cát:- cô dám nói ta thần kinh?
Huyền Hoàng:- thì sao?
_Y vật Hoàng xuống và cù lét vào hai cái eo, vì chổ đó rất dễ gây cười_
Huyền Hoàng:- haha dừng lại đi nhột quá
Y Cát:- dám nói ta là đồ thần kinh, có chừa không hả
Huyền Hoàng:- Y Cát phong haha lưu đẹp tuyệt trần tha cho ta đi haha
Y Cát:- vậy mới chừa cô đó
Huyền Hoàng:- nhà ta đâu phải nhà ngươi? cút mau
Y Cát:- cô dám đuổi ta?
Huyền Hoàng:- nhà ta mà?
Y Cát:- ta có quyền ra vào nơi này tùy thích bởi vì...
(ĐOẠN NÀY TUI VIẾT MÀ CÒN TỞM VL)
_Y ghé sát tay Hoàng và nói ra 4 từ khiến cho Hoàng bất lực tuyệt đối_
Huyền Hoàng:- cái gì cơ?
Y Cát:- ta là CON RỂ!
Huyền Hoàng:-( bùng khói) đừng có đùa
Y Cát:- vậy xem ai đang đỏ mặt kia kìa
Huyền Hoàng:- ngươi!
_Hoàng rượt Y chạy ra ngoài cửa, cái chiều rộng thì khỏi bàn, bự cực con chiều dài thì chỉ cao bằng người có 1m80 Y chạy ra thì cụp xuống, còn Hoàng vội quá nên phanh lại không kịp, thế là cái mũi đã tổn bị tổn thương_
Huyền Hoàng:- hic hic mẹ ơi sao mẹ lại cho tên đó vào nhà chúng ta?
Phán Diệp:- này con kệ đi, tên đó cũng là cứu mạng con mà, hai đứa cũng hợp quá chứ
Huyền Hoàng:- nhưng hắn đã hôn tên khác (giả bộ)
Phán Diệp:- ai cơ?
Huyền Hoàng:- tên nam nhân tên Minh Đàm ấy
Y Cát:- đừng có mà nói láo nhé tại cô cả mà...
Huyền Hoàng:- thôi im đi, tưởng nam nhân thẳng thắng ai ngờ
Y Cát:- đúng là con heo lười hại người khác
Huyền Hoàng:- ngươi dám nói ta là heo hả tên câm kia?
Y Cát:- ta nói cô là heo đó thì sao? đồ heo lười
Huyền Hoàng:- đồ tên câm!
Y Cát:- heo lười blè
Y Nhược:-* thật mất hết thể thống, không ngờ muội lại là kẻ phàm nhân thú vị này*
- đánh chết ngươi này
- đồ chạy chậm
- đứng lại đó cho ta cái tên kia
- giỏi thì bắt ta đi
/TIÊN GIỚI/
Đồng Miên:- cung nghênh Thiên Chủ trở về
Đồng Mộ:-...
Đồng Cơ:-...
Y Nhược:- ta đã biết Thiên Thượng là ai
Đồng Mộ:- Y Hoàng?
Đồng Miên:- này A Mộ!
Đồng Mộ:- vâng ta biết
Đồng Cơ:- trở lại?
Y Nhược:- là còn nhóc tóc vàng lúc trước, tên đó che dấu kĩ thật
Đồng Miên:-* đúng như mình nghĩ, phàm nhân mà có thể ở Cửu Trọng Thiên một cách hiên ngang như vậy thì không thể nào tin được*
Y Nhược:- giờ cái tên kia vẫn đang sáp lại muội ấy như thường
Đồng Cơ:- mặc kệ hắn
Y Nhược:- tức chết được
(DẤU HIỆU NGƯỜI ANH KHÔNG MUỐN EM GÁI RỜI XA)
_rồi cái Nhược chạy thẳng đến chổ Ngưng Lục, cha của hắn và cả Huyền Hoàng kiếp trước_
Ngưng Lục:-