Minh Đàm:-...
Khổng Tự Bạch:- tránh raaaaaaaaaaa
Huyền Hoàng:-( ngước lên)
Minh Đàm:-( kéo Hoàng qua một bên)
/RẦM/
Khổng Tự Bạch:- đau quá...
Minh Đàm:- là do ông tự chuốt lấy
/PHÍA 5 NGƯỜI HI SINH VÌ TỔ QUỐC/
Thiên Phong:- ây da
Thiên Trùng:- này thì ra vẻ bị tóm hết cả lũ rồi
Thiên Phong:- Huyền Hoàng đâu?
Thiên Đông:- bị Tôn Chủ đá xuống thác rồi, không rõ sống chết nhưng ta nghĩ là chết thôi không có đường sống
Thiên Phong:- sao chứ?
Thiên Trùng:- hắn nói đúng, một phàm nhân mà chịu áp lực từ Tôn Thần đánh lại còn rơi xuống thác đó thì chỉ có con đường chết
Khuyết Dương:- im giùm cái đi
Y Cát:- vẫn còn trò chuyện được nhỉ
Thiên Phong:- THẢ TA RA CÁI TÊN ĐIÊN KIA! (tức điên)
Y Cát:- ta có tên, không phải điên
Thiên Trùng:- thôi mà dừng lại đi Phong ngươi không đánh lại hắn đâu
Thiên Phong:- KHÔNG ĐÁNH THÌ LÀM SAO MÀ BIẾT, ĐỒ HÈN NHÁT
Y Cát:- đủ chưa?
Thiên Phong:- mau thả ta ra cái đồ hèn nhát kia!
Y Cát:- Bổn Tôn là vậy cảm ơn đã khen
Thiên Phong:- ngươi!
Thiên Trùng:- la lối cũng vô dụng, tốt nhất là nên yên lặng
Thiên Phong:- THẢ BÁCH LINH HUYỀN HOÀNG RA CÁI TÊN ĐIÊN KIA! THẢ CÔ TA RA CHO TA
Y Cát:- Huyền Hoàng? con nhóc đi cùng với ngươi chẳng phải tên đó vừa nói là ta đã đá nó xuống thác rồi sao?
Thiên Phong:- TÊN KHỐN
Thiên Trùng:- yên đi ngươi không làm gì được đâu, Thần lực đang bị khống chế đó
Thiên Đông:-* hình như tên này rất chú ý đến an nguy của Thiên Thượng thì phải, tức đến nỗi đó*
Thiên Phong:-!!!
Y Cát:-...
Khuyết Dương:- ngồi xuống đi A Phong
Khuyết Mặc:-...
Y Cát:-...
Nhạt Ngân:-* tên đó sao lại từ một người lỗ mãng biến thành một con người đáng sợ như thế này, là vì con nhóc kia ư?*
Thiên Phong:- con ả kia TA PHẢI GIẾT NGƯƠI, GIẾT CHẾT NGƯƠI! NGƯƠI DÁM BÀY MƯU TÍNH KẾ ĐỂ HẠI HUYỀN HOÀNG
/PHẬP/
Thiên Trùng:- ta đã nói rồi im đi
_Trùng tát cho Phong một cái thật mạnh khiến cho hắn không còn nói gì nữa và chỉ im lặng theo lời Trùng nói_
Thiên Phong:-* chính ngươi đã bảo ta đi theo Huyền Hoàng thế bây giờ ngươi đuổi đá cô ấy cho tên khác*
Y Cát:- ta chưa hề nói câu đó
Khuyến Du:-* tên này tức điên vì chủ nhân sao*
(TỨC GIÙM NHA, VÌ GHÉT NHẠT NGÂN)
Thiên Phong:-...
/BÊN PHÍA 3 NGƯỜI TÓC TRẮNG/
Minh Đàm:- tóc của cô sao lại trở nên trắng rồi?
Huyền Hoàng:- không biết
Khổng Tự Bạch:-* chắc là do Thần lực khi đứng chung với hắn*
Huyền Hoàng:- tối các ngươi không ngủ à?
Minh Đàm:- trèo lên cây ngủ vậy đi
Huyền Hoàng:- ầy
Khổng Tự Bạch:- hắn nói đùa đó
Minh Đàm:- không ngủ ở trên cây vẫn còn một chổ
Huyền Hoàng:- hửm?
Minh Đàm:- ngủ với ta
Khổng Tự Bạch:-* tên này háo sắc thế*
Huyền Hoàng:- thà ngủ trên cây còn hơn ở với thứ như ngươi
Minh Đàm:- ta đỡ hơn cô, mỹ nhân theo ta ầm ầm còn cô thì chẳng có tên nào để ý
Huyền Hoàng:- ngươi!
Minh Đàm:-...
Khổng Tự Bạch:- thôi thôi mà
Huyền Hoàng:- xí
Minh Đàm:- hứ
/BÁCH GIA/
Nhạt Ngân:-...
Phán Diệp:- cô là ai?
Niên Đình:- người này có ý đồ xấu
Nhạt Ngân:- hai người là cha mẹ của con ả Huyền Hoàng đúng không?
Phán Diệp:-* Hoàng nhi!!!* ngươi đã làm gì con của ta hả?
Nhạt Ngân:- chẳng làm gì cả, ta muốn nói cho hai người một điều con gái của hai người đã chết rồi
Phán Diệp:- ngươi!
Nhạt Ngân:- chi bằng cha mẹ chết theo cho đoàn tụ cả gia đình đi
Niên Đình:- người đâ...ngươi ngươi dám phản à?
Nhạt Ngân:- bọn chúng bị ta giết hết rồi, lũ tép rêu
Niên Đình:- ngươi!* cơ thể của mình cử động không được?*
Phán Diệp:-* không xong rồi*
/BỤP/
Nhạt Ngân:- hừm, cái đầu của hai ngươi tạm để ở đây vậy, con nhóc Huyền Hoàng đó về hỏi ai làm thì cứ nói Thiên Y Cát làm là được
binh lính5:- vâng...
/BÊN HOÀNG/
Minh Đàm:- cô không ngại khi sống cùng hai đứa con trai sao?
Huyền Hoàng:- chắc hẳn là trai thẳng chưa? hay