Không phải hắn không muốn ăn nhiều, mà là A Khổ sư huynh nói cho hắn biết, Bổ Khí Đan là đồ tốt, nhưng cũng phải có giới hạn, nếu ỷ lại linh khí trong Bổ Khí Đan, mặc dù tiến độ ở thời kỳ đầu tất nhiên sẽ nhanh hơn so với người khác, nhưng dần dà, cũng sẽ có khả năng ảnh hưởng đến cảm giác của bản thân đối với thiên địa linh khí, nếu như cảm giác đối với thiên địa linh khí là quá chậm, tu luyện pháp thuật hay là thi triển thần thông ở trong tương lai đều nhận phải ảnh hưởng!
Cho nên cho dù là con em thế gia xuất thân giàu có, cũng sẽ không nhất định dùng linh đan để chồng chất tu vi.
Phục dụng linh đan là có thể, nhưng cũng phải có giới hạn!
Lúc đầu A Khổ sư huynh đề nghị cho Phương Quý là ba ngày phục dụng một viên Bổ Khí Đan, nhưng Phương Quý nóng vội, lại đổi thành một ngày một viên!
Ngoại trừ phục dụng Bổ Khí Đan, linh tuyền ở trong Ô Sơn Cốc, Phương Quý quả nhiên là có thể lựa chọn một cách tùy tiện.
Linh tuyền bởi vì có vị trí khác biệt, cũng có lớn có nhỏ, linh khí có dày có mỏng.
Chỉ bất quá, coi như là linh tuyền tốt nhất, Phương Quý đưa ra giá cả một viên Bổ Khí Đan đổi lấy ba ngày cũng đã rất đầy đủ.
Cho nên bắt đầu kể từ ngày hắn cõng một giỏ Bổ Khí Đan trở về, khách tới thăm hắn liền dần dần trở nên nhiều hơn.
Có thể là lạnh nhạt, có thể là nhiệt tình, có thể là trực tiếp, có thể là uyển chuyển, nhưng những đệ tử tiên môn này, hoặc nhiều hoặc ít đều biểu hiện ra sự hữu hảo đối với Phương Quý, rất nhiệt tình mời Phương Quý có rảnh rỗi thì đi đến linh tuyền của bọn hắn...
Đến lúc này, Phương Quý liền vui sướng hài lòng đi chọn linh tuyền.
Linh tuyền quá nhỏ, không được!
Linh khí mỏng manh, không được!
Lúc trước những kẻ đã nói ra lời từ chối lạnh nhạt, cũng đừng có suy nghĩ...
Không thể không nói, cái bộ dáng chọn lựa của Phương Quý, quả thực là khiến cho người ta tức giận không nhẹ, nhưng lại không có cách nào.
Ai bảo đối phương có nhiều Bổ Khí Đan như vậy?
Trong lòng mặc dù có bất mãn, nhưng ở trên mặt vẫn duy trì nụ cười hữu hảo...
...
Có đan dược sung túc, lại có thể tùy ý lựa chọn linh tuyền tốt nhất, Phương Quý chính là thu được điều kiện tu hành tốt nhất tại Ô Sơn Cốc, mà tu vi của hắn tự nhiên cũng tiến bộ vô cùng nhanh, mới không đến một tháng thời gian, hắn cũng đã hoàn thành tiến trình tôi thể mà Dưỡng Tức tầng một cần phải làm, bước vào Dưỡng Tức tầng hai!
Nhưng đối với Phương Quý mà nói, lại cảm thấy cái tốc độ này vẫn còn có một chút chậm.
Đồng môn ở chung quanh, bây giờ phần lớn đều đã là Luyện Khí tầng hai, thậm chí có một số người lợi hại, đã đạt đến Dưỡng Tức tầng ba, vượt xa hắn, chuyện này khiến cho Phương Quý đã quen làm Tiểu Bá Vương tại thôn Ngưu Đầu trước đó có một chút không vừa ý, luôn cảm thấy bản thân thấp hơn người khác một cái đầu.
Làm người phải đứng thứ nhất, đây là tín niệm của Phương Quý đại gia, hơn nữa hắn còn là hậu duệ Tiên Nhân, sao có thể thua kém người khác?
"Nếu như có thể phục dụng Bổ Khí Đan không có giới hạn thì tốt, nuốt vào 100 viên, còn không phải là sẽ trực tiếp phá vỡ bình cảnh mà tiến vào Luyện Khí trung giai?"
Hắn nhịn không được mà nẩy ra bực ý tưởng này.
Lại bởi vì nẩy ra bực ý tưởng này, chợt nhớ tới Tần tiểu thư ở Đông Thổ!
Lúc trước hắn đã từng tận mắt nhìn thấy bản thân sau khi ăn đan dược liền cảm thấy khó chịu lăn lộn trên mặt đất, nhưng này con nhóc nhu nhược kia lại ăn một cách rất bình thường, hoàn toàn không xảy ra vấn đề gì, theo lời nói của bà bà áo đen, dường như là bởi vì con nhóc kia tu luyện chính pháp gia truyền lợi hại, cho nên cũng không có bận tâm về phương diện này, có thể phục dụng đan dược thỏa thích, cũng không lo lắng đến vấn đề luyện hóa!
Vấn đề càng thêm mấu chốt ở chỗ, cái chính pháp gia truyền đó, hắn cũng biết...
Vào thời khắc này, Phương Quý nếu