Chu Diệu Dương tận lực để cho âm thanh của mình duy trì ôn hòa, thế nhưng ngón tay truyền đến đau nhức, làm cho thanh âm khàn khàn, khiến người ta cảm thấy âm trầm lạnh lẽo.
Ông lão kia nhìn Long Trần một chút, trong mắt lóe lên vẻ khác lạ, cuối cùng gật đầu nói:
- Đã như vậy, lão phu sẽ không trách tội các ngươi, nhưng nhớ, sau này không được phép hồ đồ ở đây.
Mọi người vừa nghe, không khỏi thầm than Long Trần may mắn, lão tiên sinh rõ ràng nhìn ra Long Trần bịa chuyện, nhưng vẫn tha cho bọn hắn.
- Ngươi chờ đó cho ta.
Chu Diệu Dương cắn răng, dùng thanh âm chỉ có hai người mới nghe được nói.
Long Trần ra tay quá ác, không chỉ bẻ gảy ngón tay, còn không biết dùng thủ pháp gì, lại ngưng tụ kinh mạch trong ngón tay thành bánh quai chèo, bằng không Chu Diệu Dương sẽ không chật vật như vậy, không có một chút lực lượng phản kháng.
- Luôn hoan nghênh Chu huynh tới tìm ta kiểm tra.
Long Trần nho nhã lễ độ cười nói, nhãi con, hôm nay chỉ là đòi lại chút lợi tức mà thôi, trò hay còn ở phía sau.
Hơn hai trăm thế tử yên lặng ngồi xuống, lão giả kia hài lòng gật đầu, bắt đầu chi, hồ, giả, dã, ô hô ai tai… nghe mà làm người buồn ngủ, nhưng không ai dám ngủ.
Tuy lão giả kia không có chút tu vi, thế nhưng toàn bộ Thái Học Cung đều là hắn định đoạt, một khi làm hắn tức giận, bị hắn trục xuất, như vậy võ đạo điển tàng ở buổi chiều sẽ vô duyên với mình.
Này giống như có hai cái trứng gà, một cái trứng hư, một cái trứng ngon, thế nhưng muốn ăn được trứng ngon, trước phải ăn trứng hư đã.
Ông lão kia giảng giải đều là lịch sử điển cố, trị quốc hưng bang… ngay cả Long Trần cũng suýt chút nữa ngủ gà ngủ gật.
Bất quá đám người bàn tử lại nghe cực kỳ chăm chú, bởi vì bọn họ không cách nào tu hành, tương lai hi vọng dựa vào chút học thức, mưu một vị trí quan văn mà thôi.
Ở trong dày vò, rốt cục kéo đến trưa, sau khi ăn cơm xong, tất cả mọi người như ong vỡ tổ lao về phía Chiến Kỹ Các.
Dù đám người Vu bàn tử không cách nào tu hành, cũng đi theo chạy tới, trong Chiến Kỹ Các có vô số công pháp chiến kỹ, xem một chút cũng chả mất gì nha.
Chiến Kỹ Các tổng cộng chia làm ba tầng, bất quá chỉ có tầng dưới nhất là mở ra cho các thế tử.
Tuy chỉ có một tầng, nhưng trên mười bảy giá sách, thả đầy các loại chiến kỹ, công pháp, nhìn qua đã khiến người ta hoa cả mắt.
- Diệu Dương đại ca, ta đã sinh tử ước chiến với Long Trần, lần này ta nhất định phải giết hắn xả giận cho ngươi.
Không biết lúc nào, Lý Hạo lén lút chạy đến bên cạnh Chu Diệu Dương, cung cung kính kính nói.
Lúc này Chu Diệu Dương đã uống thuốc giảm bớt đau đớn, thế nhưng kinh mạch ngưng tụ thành bánh quai chèo, hắn phải tìm Dược Sư đến trị liệu mới được.
- Hiện tại còn không phải thời điểm giết hắn, bằng không lần trước ta đã giết hắn rồi.
Chu Diệu Dương lắc đầu, đột nhiên hỏi:
- Đúng rồi, vì sao lần trước ngươi bị hắn đánh bại?