- Oanh.
Lò luyện đan chấn động, sau đó bình tĩnh lại, nắp lò xốc lên, chín viên đan dược no đủ xuất hiện.
Đan hương nồng nặc phả vào mặt, thấm ruột thấm gan, trên mặt Long Trần hiện ra nụ cười đắc ý.
Đưa tay cầm lấy một viên đan dược, viên thuốc này cả người êm dịu, ánh sáng lấp lóe, hơn nữa phía trên còn có hoa văn nhàn nhạt.
- Tuy đan văn nhạt nhẽo, màu sắc không quá rực rỡ, linh tính đan dược còn tổn thất một chút, bất quá đã miễn cưỡng xếp vào hàng ngũ đan dược trung phẩm.
Đây là viên đan dược trung phẩm thứ nhất Long Trần luyện chế ra, phải biết đan dược tăng lên, liên quan đến lò luyện đan, đan hỏa, hồn lực… thiếu một thứ cũng không được.
Bây giờ lực lượng linh hồn của Long Trần không có bất cứ vấn đề gì, thế nhưng lò luyện đan quá kém, đan hỏa... càng không cần nhắc tới.
Dùng một dược đỉnh nhất phẩm bình thường, đan hỏa rác rưởi nhất, luyện ra một viên đan dược trung phẩm, phóng tầm mắt toàn bộ luyện đan giới, e là chỉ có Long Trần mới có thể làm được.
Một hơi luyện ra hai mươi mấy lò, hơn 100 viên Phong Phủ Đan hạ phẩm lẳng lặng nằm ở trong nhẫn của Long Trần.
Trên đường Long Trần lén lút hỏi thăm qua tình huống ngoại giới, Lý Hạo bị giết, tự nhiên không thể tính lên đầu Long Trần.
Mà đế đô cũng đã treo bố cáo, lùng bắt hung thủ giết Lý Hạo, bất quá nhìn bộ dáng chỉ là sấm lớn mưa nhỏ, rất nhanh sẽ không còn tăm hơi.
Trong lòng Long Trần cười gằn, coi như diễn trò cũng phải làm đủ bộ chứ, các ngươi xem lão tử là kẻ ngu si sao?
Một thế tử bị giết không rõ ràng, lại sống chết mặc bay, đây không khỏi quá trắng trợn rồi!
Tuy trong lòng rõ ràng, thế nhưng hiện tại Long Trần còn không dám manh động, trước khi không có thực lực tuyệt đối, hắn nhất định phải bảo vệ tốt mình.
Bây giờ phụ thân trấn thủ Man Hoang, căn bản không biết tình huống bên kia như thế nào, dựa theo thông lệ của Phượng Minh Đế Quốc, hết thảy tướng soái ở bên ngoài, gia thuộc đều không được rời đế đô, nói trắng ra chính là làm con tin.
Long Trần không biết tình huống của phụ thân ở bên này, hắn chỉ biết, từ khi mình hiểu chuyện tới nay, phụ thân chưa từng xuất hiện qua.
Theo mình từ từ lớn lên, Hầu phủ vốn người đông nghìn nghịt, từ từ trở nên quạnh quẽ, ngày lễ ngày tết, người đến nhà thăm hỏi cũng càng ngày càng ít.
Từ mấy năm trước, Long gia càng ngày càng sa sút, địa vị ở đế đô càng ngày càng thấp, Long Trần thì thành đối tượng cho các thế tử đả kích.
Mà Trấn Viễn Hầu lại không để ý chuyện này, Long Trần không khỏi có chút bất mãn với phụ thân, bất quá lại bị mẫu thân nghiêm khắc trách mắng.
Lần này sau khi tỉnh lại, Long Trần rốt cục nhận ra sự tình không đúng, trước đây là mình nghĩ quá đơn giản rồi.
Phụ thân mấy lần cự triệu, tất nhiên có nguyên nhân của mình, không có khả năng chỉ bởi vì chiến sự với Man tộc căng thẳng.
Một lần hai lần coi như thôi, thế nhưng qua nhiều năm như vậy, mấy lần từ chối triệu hoán, đã để vô số vương hầu ở đế đô bất mãn.
Còn có người nói bóng nói gió, nói Long Thiên Khiếu ý muốn mưu phản, thế nhưng tùy ý những lời này lan truyền như thế nào, bên Long Thiên Khiếu từ đầu đến cuối không có bất kỳ đáp lại.
Mãi đến ba năm trước, hoàng thất đã không còn triệu hồi Long Thiên Khiếu, thế nhưng cuộc sống của Long gia lại càng trở nên hỏng bét.
Đầu tiên là bổng lộc của Long gia bị cắt xén, Long gia không có nguồn thu, lập tức rơi vào hoàn cảnh quẫn bách, sau đó là các thế tử khiêu khích Long Trần.
Đặc biệt là lần này Long Trần bị kích thương, lão già kia lừa gạt Long gia nhiều tiền như vậy, Long Trần rốt cục cảnh giác.
Đây là đang đẩy mẹ con bọn hắn vào tuyệt cảnh, mục chính là vì để Long Thiên Khiếu khuất phục, thế nhưng trong này đến cùng có bí ẩn gì, Long Trần không biết gì cả.
Bất quá có một điểm có thể khẳng định, sau lưng chuyện này có một người đấu sức với phụ thân, hơn nữa đối phương cực kỳ mạnh mẽ.
- Trước mặc kệ, là sói đói thì sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra răng nanh, ta cần chính là tăng cao thực lực.
Long Trần bàn giao