Tĩnh lặng....Không khí im lặng tới mức kỳ quái, không còn đánh nhau, ai ai cũng đứng đơ một chỗ, ngay cả một ngọn gió nhẹ cũng không thổi qua nơi này, ngột ngạt đến khó thở.....“Chào buổi sáng, sao vậy?” Tĩnh vẫn đứng trên không, cô nghiêng đầu nhìn một lũ đứng như tượng phía dưới...“Tại sao? Ngươi... kẻ nào mà dám hỗn láo bên trong thủ đô của đất nước hả?!?” tên đội trưởng của Nghi gia giật mình đầu tiên, hắn lớn tiếng hét lên làm tất cả tỉnh lại....“Các ngươi!” Tĩnh chỉ ngón tay xuống đám Nghi gia, liếc mắt nhìn khinh miệt “Ta ghét các ngươi” nói một câu ngắn gọn và súc tích, sau đó cô hạ xuống đứng bên cạnh mấy người Thiên Tinh bang, cười nhẹ, tiếp tục nói “Cho nên ta về phe bên này” bân quơ như mấy đứa trẻ đang chia phe chơi trò chơi, hành động của cô khiến cả lũ nói không nên lời... Vụ gì đây trời! Nhỏ này ở đâu ra vậy? Mình đang đánh nhau mà đúng không?“À này cô bạn nhỏ, em đang làm gì vậy?” Một cậu thanh niên khá là cao cúi đầu thì thầm hỏi cô....“Đang kéo dài thời gian á” Tĩnh không suy nghĩ gì liền nhỏ giọng trả lời...“Kéo dài thời gian?”“Để đi ăn trộm ấy mà, sẵn tiện giúp mấy ông anh luôn...”“Chúng ta có quen nhau hả?”“Đâu có..”Hai người một cao một thấp thì thầm thủ thỉ trong khi tất cả ánh mắt đều đã dồn về phía bọn họ...“Đừng nhìn đừng nhìn, tôi có cái này hay hơn để mọi người làm nè” Khá là ngột ngạt khi bị một đống người nhìn, Tĩnh lại nghĩ ra một trò hay khác...Cô vỗ tay một cái, bên Thiên Tinh thì không thấy gì nhưng đám Nghi gia đột nhiên rục rịch, chúng cảm thấy cả người nặng trĩu, các phân tử ma pháp trong không khí dường như không nghe lời như trước, không thể kích hoạt được ma lực!“Đánh đi đánh đi! Đánh bầm dập chúng đi! Cái tội ức hiếp trẻ nhỏ!” Kêu lớn một tiếng, nhóm Thiên Tinh đã nhận ra đối thủ không thể sử dụng ma pháp, họ cũng liền không dùng ma pháp, lấy nắm đấm đập chúng cho thật đã tay! Răng rắc! Tiếng bẻ ngón tay vang lên, sát khí bừng bừng, mặc kệ cô bé kia có ý đồ gì, bây giờ nhân cơ hội đánh cái đã!Ầm! Binh! Bốp! Bốp!Đương nhiên mấy tên công tử hộ vệ suốt ngày ăn chơi vênh váo thì làm sao mà đánh đấm lại một đám xem việc đánh nhau là cơm bữa như Thiên Tinh, bị đập cho một trận ra trò là điều không thể tránh khỏi...Ông anh cao cao bên cạnh Tĩnh vẫn không rời nửa bước, cô biết ổng đang canh chừng mình...“Mà nè, sao mấy người lại đánh nhau vậy? Chẳng phải nghe nói quan hệ hai bên rất tốt sao?” nổi máu tò mò, cô hỏi thăm ông anh bên cạnh...“Tốt cái chỗ nào chứ!” nhíu