Ồn ào ồn ào..Tĩnh xen lẫn trong đám đông những đứa trẻ đến học viện Lam La xin nhập học, Fry bây giờ đã bay đi khảo sát xung quanh rồi, cô ấy quả thật là rất thích thu thập thông tin, cả lúc trước lẫn bây giờ, chắc chắn rằng sau khi trở lại Fry sẽ lại mang theo một đống tin tức về đây..Ding dong! Ding dong!Tiếng chuôn lại một lần nữa vang lên, báo hiệu đã đến lúc bắt đầu buổi chiêu sinh..Quảng trường chính rộng lớn của học viện đầy nhóc người với người, sau tiếng chuông thì tất cả đều im lặng, mọi sự chú ý đều tập trung đến 5 học sinh khối 8 đứng ở trên bục cao ở trung tâm quảng trường.."Chào buổi sáng tất cả mọi người! Tôi rất vui vì năm nay lại có rất nhiều người đến đây để nhập học, nhưng tôi muốn mọi người nhớ rằng, Lam La học viện không nhận những người không có thực lực! Vậy, ngày chiêu sinh đầu tiên của học viện Lam La chính thức bắt đầu!" Một chàng thanh niên đứng giữa năm người cao giọng nói, âm thanh không lớn không nhỏ đủ để tất cả mọi người ở đây nghe rõ, nếu như cô nhớ không lầm thì Tiêu Linh từng nói anh ta là Tiêu Hình Quang, là học trưởng của học viện, cũng là anh họ của chị ấy..Mà, bỏ qua vấn đề này, cô gái bên cạnh Tiêu Hình Quang tiếp lời anh, cất giọng nói "Luật lệ chiêu sinh rất đơn giản, quảng trường này chính là sân đấu, tất cả tiến hành hỗn chiến, 100 người còn trụ lại sẽ được nhập học, tùy theo thể hiện của từng người mà các giáo sư sẽ chia vào các lớp khác nhau, và, tính mạng thì mọi người hãy tự giữ lấy nhé!" Câu nói cuối cùng thốt ra thật khiến người ta lạnh sống lưng, nhưng đó chính là quy tắc của thế giới này, trừ phi ngươi là một người bình thường, nếu như đã bước chân vào con đường này thì bỏ mạng chỉ là chuyện như cơm bữa.."Vậy, bắt đầu nhé!" Dứt câu, 5 người liền biến mất khỏi trung tâm, xuất hiện tại các góc của quảng trường, mỗi người cầm một cây cờ nhỏ cắm xuống vị trí mình đứng, ngay lập tức kết giới liền hiện ra, bao bọc cả một không gian rộng lớn..Hoàn cảnh bắt đầu hỗn loạn, hầu hết mọi người đều kết bè kết phái để tác chiến, nhóm ít thì hai người, nhiều thì bảy người, hết loại ma thuật này đến ma thuật kia được phóng ra, đủ loại màu sắc khiến cả quảng trường như đang mở hội nếu không có tiếng vũ khí va chạm nhau và âm thanh la hét..Tĩnh ôm thanh kiếm Nhật màu đen trong ngực, cô hôm nay khoác trên mình một bộ đồ thể thao hở rốn màu lam nhạt, mái tóc dài buộc bổng cao và sống mũi nhỏ xinh đang đỡ gọng kính vàng, cái eo nhỏ trắng nõn lộ ra không khỏi làm mấy câu nam sinh có chút đỏ mặt *Chậc, thật là, sao Linh tỷ có thể mua một bộ đồ như này cho người mặc chứ? Thật muốn móc mắt mấy tên kia ra! * Vâng! Chị nhà đích thực là một quân nhân chỉ chăm chăm vào nhiệm vụ, và đặc biệt ghét người khác dòm ngó mình..Tĩnh trông nhỏ con và chỉ đứng một thân một mình nên chính là con mồi lý tưởng cho tất cả mọi người, nhưng mà..Bốp bốp bốp! Kẻ nào bước vào trong phạm vi bán kính một mét xung quanh cô liền bị đập cho bất tỉnh nhân sự, vấn đề ở đây chính là cô chưa có rút kiếm cũng như chưa sử dụng ma pháp, cô chỉ đơn giản dùng chuôi kiếm đập vào bụng người ta thôi.. nói đơn giản nhưng mà mỗi cú đập chỉ xảy ra trong một tic tắc, tốc độ cực kỳ bá đạo..Tĩnh lướt quanh quảng trường như một tiểu ác ma, nơi cô đi qua đều có người ngã xuống, có những kẻ mạnh đã bắt đầu để mắt đến cô..Chỉ trong vòng nửa tiếng, hơn một nửa các thí sinh đã rơi đài, còn có những người đã bỏ mạng.. Tĩnh bây giờ cũng bắt đầu nghiêm túc, kiếm đã rút.. Keng! Cô đang giao chiến với một thiếu niên cầm hai thanh đoản đao, trông có vẻ là Thuật sư, tốc độ cậu ta cực nhanh.. Keng! Keng! Keng! Trận chiến giữa hai kẻ chuyên về tốc độ, cả hai di chuyển liên tục, nếu là người bình thường thì họ chỉ có thể thấy các tia lửa tóe ra khi vũ khí của cô và cậu ta chạm vào, nhưng trong mắt của mấy lão quái vật trong học viện thì nhất cử nhất động của họ đều nằm gọn trong