Cửu Vĩ Hồ nhìn ông hai người nhìn nhau mà ánh mắt của ai nấy cũng chất chứa nhiều ẩn ý với đối phương."Rốt cuộc ông đưa ta đến đây để làm gì ?"Cô nhìn trầm trầm vào ông ta mà các móng tay không ngừng dài ra cùng với hàm răng sắc nhọn, cô đang dần hiện lại nguyên hình là một con hồ ly."Ta nhất định sẽ không tha cho ông"Cô nhìn ông mà gầm gừ các ngón tay bắt đầu đưa lên cao như muốn vồ con mồi vậy, đôi mắt đỏ ngầu cùng những chiếc đuôi mộc dài ra nó bay phấp phới trong không trung mà xòe ra."Hahahaha Cuối cùng ngươi cũng đã lộ bản tính hoang dã của ngươi rồi sao ?Hôm nay ta nhất định phải thu phục ngươi Cửu Vĩ Hồ"Vị đạo sĩ mỉm cười cùng ánh mắt gian xảo, mà từ trên tay biến ra một cây chổi thần ông ta bắt đầu hấp cây chổi ấy mà gác lên vai, dánh vẻ thanh cao lịch lãm mà đi lại lại quanh cô."Cô hãy đầu hang đi đừng bảo ta không nói trước, cô không tài nào thắng nổi ta đau"Cửu Vĩ Hồ gầm gừ hai người đối mặt nhau sau đó, Cửu Vĩ Hồ chớp mắt đã bay đến chỗ của Vị pháp sư tay của cô chạm vào gia thịt ông mà gào một phát.Ông ta đưa mắt nhìn xung quanh mỉm cười mà tay của ông đã rỉ máu :"Không ngờ ngươi lại tốc độ nhanh như vậy, nhưng người không thể làm được gì ta đau"Ông nhìn xung quanh những luồng gió đang lần lướt qua, mà mỉm cười quơ cây chổi vào người của Cửu Vĩ Hồ khiến ả hiện nguyên hình mà la lên."A không ngờ pháp khí của ông ta lại lợi hại như vậy, mình không thể bỏ cuộc được có chết thì cả hai điều phải chết"Ánh mắt của Cửu Vĩ Hồ phát ra một ánh sáng đỏ, tay của cô phát ra một luồng ánh sáng màu hồng đó chính là pháp lực của cô, cô tung thứ ánh sáng đó cố trưởng đến chỗ của ông ta.Nhưng luồng ánh sáng ấy lại bị ông ta tránh né một cách thật là dễ dàng như vậy, cô không còn cách nào khác mà liên tiếp tấn công ông ta những những luồng ánh sáng ấy ông ta điều có thể tránh được.Ông đứng yên nhìn cô một lúc mà mỉm cười :"Người chẳng qua chỉ có được một chút tài cán đó thôi sao ? Vậy thì bây giờ để ta cho ngươi thấy sức mạnh của pháp luật là gì"Ông ta bay lên cao những sợi day chổi bắt đầu dài ra, mà dùng sức đánh vào cô mà tạo ra một luồng sáng điều đó đã khiến cô trọng thương mà mất hết sức lực.Cô đâu đớn ôm chặt tay mình lại mà tính chạy ra cửa, nhưng ông ta đã nhanh tay lấy ra một sợi dây mà nói : "Dây trói tiên cấp cấp như luật lệnh"Lúc này sợi dây ấy đã bay đến mà trói chặt thân thể của cô lại, khiến cô không thể chạy sau đó ông khéo chiếc dây lại khiến cô đến gần nơi ông đang đứng."Mau thả ta ra cái tên đạo sĩ khốn kiếp kia, ta nếu thoát được khỏi đây thì sẽ không tha cho ngươi đâu"Cửu Vĩ Hồ nhìn Vị đạo sĩ mà rào thép, cô đang cố gắng để thoát khỏi sợi đang trói mình, đó là một sợi dây trói tiên cô càng vùng vẫy nó càng xiết chặt."Cô đừng cố vùng vẫy nữa Cửu Vĩ Hồ, sợi dây trói thần này nó sẽ rút sạch năng lượng của cô nếu cô cứu vùng vẫy như vậy, và đương nhiên cô cũng sẽ không thoát khỏi được đây đâu"Cửu Vĩ Hồ nhìn ông ta lòng đầy ấm tức cô bất lực khi không thể sử dụng được pháp lực, mà cứ vùng vẫy như một con rối trong sợi dây này.Ông ta lúc này nhìn cô ánh mắt và nụ cười gian xảo hiện ra, như ông ta đang muốn một điều gì đó từ cô. Cảm nhận được điều đó cô