Thu Minh Đan Đường bị trưng dụng, Yến Trục Quang nhờ Vân Mật Tuyết đưa Tô Kiền Nhi về đan đường nghỉ ngơi trước, còn bản thân thì chậm rì rì mang theo đám người Thu Kiều đi dạo một vòng Đan Dã Thành.
Không thể để thanh danh của Đại sư tỷ có vết nhơ, cho dù chuyện này là lỗi của đám người Thu Kiều, nhưng loại thủ đoạn ăn miếng trả miếng này nàng làm được, Đại sư tỷ thì lại không thể.
Nếu bị người khác nhận ra Đại sư tỷ, rồi lan truyền việc này đi thì thật sự không tốt.
Vân Mật Tuyết không biết Yến Trục Quang suy xét từ phương diện này, chỉ tưởng rằng nàng đang lo lắng cho Tô Kiền Nhi, không nghĩ nhiều liền mang theo Tô Kiền Nhi rời đi trước.
Bất quá, linh thức của nàng từ đầu đến cuối đều bao phủ xung quanh đám người Thu Kiều, thậm chí hình thành một cổ uy áp mạnh mẽ, đề phòng bọn họ đột nhiên bạo động, gây bất lợi cho Yến Trục Quang.
Linh thức như núi lớn của Vân Mật Tuyết đè lên trên đám người Thu Kiều, bọn họ quả nhiên không dám hành động bừa bãi, vì mạng nhỏ, cho dù bị người trong Đan Dã Thành chỉ chỉ trỏ trỏ, cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Thu Minh Đan Đường ở trong Đan Dã Thành cũng xem như có chút danh tiếng, Thu Kiều làm thiếu chủ đan đường, người quen biết hắn cũng không ít, nguyên một cái đan đường của hắn đều bị diệt tận gốc, cả đám bị người dùng dây cỏ thông thường, chẳng hề có chút thần thông nào mà lôi đi như thế, sao không khiến người ta tò mò cho được?
Không bao lâu, chuyện này liền truyền khắp toàn bộ Đan Dã Thành, một số chưởng quầy và tạp vụ đang buôn bán trong cửa hàng của mình cũng chạy ra ngoài, đến xem chuyện mất mặt của Thu Minh Đan Đường.
Mỗi người đều có một tâm hồn nhiều chuyện, cho dù là người tu chân cũng không ngoại lệ.
Cũng không biết đám người Thu Minh Đan Đường này đã làm chuyện gì, thế nhưng lại bị một tiểu cô nương Trúc Cơ sơ kỳ nắm dây cỏ lôi đi, còn không dám phản kháng?
Yến Trục Quang ngũ quan diễm lệ, tươi đẹp rạng ngời, những người vây xem kia nhìn thấy bộ dạng này của nàng, lập tức không tránh khỏi hướng về phía chuyện tình cảm mà suy đoán.
Tỷ như, để đổi lấy nụ cười của mỹ nhân mà cam nguyện bị nàng lôi đầu đi dạo phố gì đó.
Bất quá, người của Thu Minh Đan Đường này không khỏi cũng quá “Tình Thánh*” đi, làm như vậy cũng không tức giận sao?
(*Tình Thánh: nghĩa tương đương với việc xem tình yêu là trên hết, vì yêu cứ đâm đầu, dù có bị chà đạp, nhục nhã, đối xử tệ vẫn bỏ qua vì tình yêu - nghĩa tiêu cực)
Có người suy đoán, đương nhiên cũng có người cả gan trực tiếp dò hỏi, có một người từng cùng Thu Minh Đan Đường nảy sinh hiềm khích đột nhiên cản lại hàng người đang dạo phố: “Vị cô nương này, những người của Thu Minh Đan Đường kia phạm phải tội gì mà ngươi lôi kéo bọn họ như vậy...”
“Ngươi quen biết bọn họ?” Vị cô nương xinh đẹp kia đáp lại.
“Cũng coi như… quen biết.”
“Vậy ngươi có biết hắn có một vị hôn thê hay không?”
Nhắc tới vị hôn thê, tâm tình của những người vây xem càng cổ quái.
Người chặn đường kia nói: “Đương nhiên là biết, Tô Kiền Nhi cô nương, biểu tiểu thư của chi nhánh thuộc đan đạo thế gia Kiều gia, cháu ngoại của Kiều Chấn Bang, gia chủ chi nhánh của các đại đan đường trực thuộc Kiều gia.”
Đan đạo Kiều gia là đại gia tộc ở tu chân giới, nắm giữ một phần tài nguyên đan dược tu chân giới, cho dù chỉ là một chi nhánh cũng có thế lực cực kỳ lợi hại.
Tuy Đan Dã Thành nằm dưới sự quản lý của Thiên Ngự Thành, nhưng khống chế các đan đường trong Đan Dã Thành, thực ra lại là chi nhánh của Kiều gia, cũng chính là phe phái của vị Kiều Chấn Bang kia.
Lúc trước Thu Kiều có thể cùng Tô Kiền Nhi định ra hôn ước, không biết có bao nhiêu người âm thầm hâm mộ ghen ghét.
Tô Kiền Nhi tiểu thư tuy rằng vốn sinh ra đã yếu ớt, thân thể không tốt, nhưng chỉ cần cưới nàng, thì chính là lọt vào mắt của Kiều gia, tài nguyên sau này đương nhiên là dùng không hết, sao có thể không khiến người ta thấy mà thèm?
Dù vị tiểu thư này vô pháp tu hành, không thể cùng đi lên con đường thành tiên, thậm chí có khả năng hồng nhan bạc mệnh, nhưng người độc thân ở tu chân giới nhiều lắm, cho dù bởi vì Kiều gia mà không thể tái hôn, nhưng được hưởng nhiều lợi ích cũng đâu có chịu thiệt nha?
Đáng tiếc bị tên tiểu bạch kiểm Thu Kiều kia cướp mất, hắn cũng nhờ vào vô số tài nguyên của Kiều gia, không chút nào cố sức từ một tên Luyện Khí kỳ tép riu đạt tới Trúc Cơ kỳ.
Hiện tại tên Thu Kiều này thế nhưng lại bị một cô nương xinh đẹp lôi đi dạo phố, đối phương còn nhắc tới tiểu thư Tô Kiền Nhi, có phải là bọn họ có cơ hội phá hư hôn sự này hay không?!
Nghe người nọ nói xong, cô nương xinh đẹp kia đáp: “Các ngươi biết thì tốt rồi, tên họ Thu này ngầm hãm hại Tô cô nương, bị ta bắt tại trận, Tô cô nương bị thương đang được đưa đi chăm sóc, ai trong số các ngươi đi báo tin cho người nhà của Tô cô nương, ta sẽ hậu tạ.”
Hắc, bọn họ cho rằng tên Thu Kiều này "ăn vụng", không nghĩ tới vậy mà đã xem nhẹ hắn rồi, hắn đây là ăn gan hùm mật gấu, ngay cả Tô cô nương mà cũng dám hại a!
“Dám thương tổn Tô cô nương, thật sự là to gan lớn mật, không cần bất cứ tạ lễ gì của cô nương, chúng ta sẽ bẩm báo việc này cho Kiều gia!”
“Đúng vậy, hành vi như thế, thật sự khiến cho người ta cảm thấy mất mặt thay, không thể tha cho tên họ Thu này được.”
“Cô nương, hay là ngươi giao bọn hắn cho chúng ta, chúng ta nhất định sẽ giúp ngươi đưa bọn hắn đến Kiều gia, mời gia chủ trừng trị thích đáng!”
“Đa tạ ý tốt của các vị”, Đại sư tỷ còn phải thẩm vấn người này, nàng làm sao có thể giao người cho bọn họ: “Để tránh phát sinh sự cố ngoài ý muốn, ta dẫn bọn hắn đi Thu Minh Đan Đường trông giữ trước, làm phiền chư vị thỉnh người nhà của Tô cô nương đến đó, Tô cô nương cũng đang dưỡng thương ở Thu Minh Đan Đường.”
Xem ra ngày thường tên Thu Kiều này đắc tội người khác không ít, nên mới có nhiều người bỏ đá xuống giếng như thế này.
Yến Trục Quang cũng không biết thân phận của Tô Kiền Nhi, nàng vốn dĩ gặp đám người Tô Kiền Nhi ở giữa đường, tính cách của nàng cũng chẳng thích giao lưu quá nhiều với người khác nên cũng không cố ý dò hỏi, chỉ biết Tô Kiền Nhi chính là vị hôn thê của Thu Kiều.
Nhưng Thu Kiều không ngại khó khăn vì bản vẽ trong tay Tô Kiền Nhi đến như vậy, còn không tiếc giết nàng diệt khẩu, có thể thấy được Thu Kiều không hy vọng người khác biết cái chết của Tô Kiền Nhi có liên quan đến hắn.
Nếu Tô Kiền Nhi chỉ là người thường, Thu Kiều có thể trực tiếp giết nàng là được, nhưng hắn lại lựa chọn thủ đoạn vòng vo như vậy, có thể thấy được thân phận của Tô Kiền Nhi cũng không đơn giản.
Yến Trục Quang vốn có ý đưa người tới bảng nhiệm vụ để tuyên bố nhiệm vụ, mời người biết chuyện đi truyền tin cho người nhà Tô Kiền Nhi, không nghĩ tới lại có mấy người nhiều chuyện này tụm lại, Yến Trục Quang thấy bọn họ cùng đám người Thu Kiều hình như có thù oán, vừa lúc thuận nước đẩy thuyền.
Tô Kiền Nhi là người của Kiều gia thì đơn giản rồi, nàng tin tưởng những người này rất vui