Vẫn làm theo cách ban đầu dùng để tiến vào, Yến Trục Quang dùng máu yêu thú trong ba lô để mở cửa đá kia ra, hai người rời khỏi tòa bí cảnh.
Các nàng không lập tức rời khỏi hố sâu, Yến Trục Quang quay đầu lại nhìn cửa đá như suy tư gì đấy.
“Ta không cảm nhận được ma khí lúc trước nữa”, Vân Mật Tuyết nói: “Hiện tại trông thấy cánh cửa đá này, cũng sẽ không đến mức vừa nhìn liền cảm thấy nó là một tòa bí cảnh do ma tu tạo ra.”
Yến Trục Quang nói: “Bí cảnh chỉ có thể đi vào một lần, thời điểm chưởng môn tiền nhiệm tiến vào bí cảnh, Thiên Tâm Ngũ Hoa Liên còn cần thêm mười năm nữa mới trưởng thành.
Nói cách khác, thời gian mà hắn tiến vào bí cảnh ít nhất là mười năm trước.
Nếu Thiên Tâm Ngũ Hoa Liên trưởng thành trước khi chúng ta phát hiện, chỉ sợ thời điểm hắn tiến vào càng sớm hơn.”
“Nếu ma khí trong cánh cửa đá này không thể tự động hồi phục, vậy chứng minh được rằng lúc chưởng môn tiến vào bí cảnh, cánh cửa đá này còn chưa được xây dựng, sau khi cánh cửa này được dựng lên, cũng chưa có ai khác tiến vào.”
Vân Mật Tuyết gật đầu.
Lúc các nàng tới, ma khí bên trong cánh cửa đá này còn thập phần nồng đậm, đã lừa cả hai người các nàng.
Mà sau khi cửa đá mở ra đánh tan đi ma khí, mãi cho đến khi các nàng ra khỏi bí cảnh, ma khí sau cửa đá cũng chẳng hề khôi phục, có lẽ ma khí dùng để dọa người này chỉ dùng được một lần.
“Như vậy, đồ án của cửa đá trên tấm lụa bố kia là do ba năm sau, chưởng môn tiền nhiệm lại đến tòa bí cảnh một lần nữa thì phát hiện có thêm cửa đá này, rồi vẽ thêm lên lụa bố đúng không?” Nếu là như thế, Vân Mật Tuyết liền có thể thở phào nhẹ nhõm.
Có liên quan tới ma tu cũng chẳng phải chuyện gì tốt, chỉ cần chưởng môn tiền nhiệm không có quan hệ với ma tu là đủ rồi, như vậy sự tình cũng sẽ không quá phức tạp.
Vân Mật Tuyết suy xét đến đại cục của Phong Hoa Tiên Tông, còn việc cá nhân như tư sinh nữ nhi của tiền nhiệm chưởng môn, ngược lại dễ giải quyết hơn.
Chuyện phong lưu của chưởng môn quá cố, so ra vẫn tốt hơn việc hắn có dính dáng đến ma tu.
Yến Trục Quang lại không lạc quan như Vân Mật Tuyết.
Tích Huyết Ma Vực vì sao lại vô duyên vô cớ dựng lên một cánh cửa đá ở chỗ này, lại chỉ dùng nó để dọa người, mà không dùng thêm thủ đoạn nào khác để hoàn toàn chặt đứt lòng tham của bọn họ?
Có gì đó khả nghi ở đây.
Hơn nữa, các nàng nói là đến đây điều tra nguyên nhân cái chết của chưởng môn, kết quả chỉ phát hiện được một ít tin tức bát quái, rốt cuộc việc chưởng môn tiền nhiệm chết như thế nào cũng còn chưa có chút tiến triển gì.
Những thứ các nàng thấy đều là biểu hiện bên ngoài, còn chưa có cơ hội tiếp cận với chân tướng, hiện giờ vẫn rất mơ hồ, còn nhiều việc phải làm.
Một chưởng môn liên lụy ra nhiều thứ như vậy cũng đã đủ phiền toái.
Bản thân hắn chết là xong chuyện, lại còn phiền phức Đại sư tỷ bận trước bận sau để điều tra, thật là đủ rồi.
Không thể tìm thêm manh mối ở chỗ này, hai người cũng không trì hoãn ở lại đây nữa, bỏ lại cánh cửa đá trống vắng không còn bí cảnh, hai người trở về nơi dừng chân của Phong Hoa Tiên Tông ở Thiên Ngự Thành.
Thời điểm các nàng trở lại tiểu viện, vừa lúc mấy vị trưởng lão đi điều tra cùng Vân Mật Tuyết cũng đã trở lại.
Nhìn thấy hai người trở về, bọn họ lập tức chú ý đến Vân Mật Tuyết trước: “Liễn Cơ đã trở lại, vừa lúc có tin tức quan trọng muốn nói cho ngươi, lúc trước chúng ta truyền tin cho ngươi, nhưng không biết ngươi ở nơi nào mà vẫn luôn không liên hệ được.”
Thời điểm trở về, Vân Mật Tuyết cùng Yến Trục Quang đã bàn trước với nhau, Yến Trục Quang cũng không quan tâm nàng tiết lộ chuyện bí cảnh cho người của Phong Hoa Tiên Tông biết.
Chỉ cần không tiết lộ thông tin về thứ nghịch thiên như Thiên Tâm Ngũ Hoa Liên, nàng tin tưởng một tông môn lớn như vậy, cũng sẽ không chiếm đoạt cơ duyên của tiểu đệ tử.
Các trưởng lão hỏi, Vân Mật Tuyết liền đáp: “Liễn Cơ cùng Trục Quang đến một tòa bí cảnh mà chỉ những người có tu vi Kim Đan kỳ mới có thể vào trong để thăm dò, tu vi của ta bị áp chế xuống Kim Đan kỳ, hơn nữa ở trong bí cảnh cũng vô pháp truyền lại tin tức, có lẽ đây là nguyên nhân ta không thể nhận được tin tức.”
Bí cảnh hạn chế đến Kim Đan kỳ, phẩm chất bảo bối bên trong cũng hữu hạn, chẳng thể khiến cho những trưởng lão có thực lực thấp nhất là Nguyên Anh hậu kỳ cảm thấy hứng thú.
Bất quá nhắc tới Yến Trục Quang, bọn họ lại nhớ tới tiểu thiên tài ba năm trước cự tuyệt bái sư, một hai phải đi theo bên người Vân Mật Tuyết, vừa đánh giá nàng, nhất thời có chút kinh ngạc.
Chỉ mới qua ba năm ngắn ngủi, tiểu cô nương Luyện Khí tầng thứ tư kia thế nhưng hiện giờ đã đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ?! Tốc độ tu hành này, quả thực là nghe rợn cả người.
Cẩn thận xem xét, trên người nàng vậy mà không thể tìm thấy một chút sai sót nào do liều lĩnh gấp gáp tăng cấp, lại thật sự vững chắc thỏa đáng, như vậy làm sao không khiến cho người ta kinh ngạc chứ?
“Tiểu cô nương nhà ngươi”, có trưởng lão nhịn không được mở miệng: “Tốc độ tu hành rất nhanh, đây là tốc độ tu hành do linh căn cùng thể chất thiên hướng phù hợp sao?”
Nếu có thể giữ tốc độ tu hành như thế này, chỉ sợ qua không bao lâu, Yến Trục Quang sẽ có thể bước vào hàng ngũ hạch tâm đệ tử.
Có lẽ, đại thành phi thăng cũng sắp tới.
Hiện giờ Phong Hoa Tiên Tông thật sự là quá thiếu một vị đệ tử đại thành phi thăng.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của các vị trưởng lão nhìn về phía Yến Trục Quang đều có chút nóng như lửa.
Ở trước mặt các vị trưởng lão, Yến Trục Quang hiện giờ còn chưa có tư cách nói chuyện, Vân Mật Tuyết liền thay nàng giải thích: “Thật ra là có liên quan đến tòa bí cảnh Liễn Cơ nhắc đến, Trục Quang đã đạt được truyền thừa trong tòa bí cảnh đấy.”
Trên thực tế, Yến Trục Quang đột phá đến Trúc Cơ hậu kỳ là trước khi đạt được truyền thừa, bất quá Vân Mật Tuyết vừa nói như vậy, khiến cho các trưởng lão cho rằng sau khi Yến Trục Quan đạt được truyền thừa, tiếp nhận được lực lượng gì rồi mới có thể đạt được đến thực lực như hiện tại.
Ai nói người hiền lành thì không có một ít tiểu tâm tư? Muốn thay đổi ý tứ, chỉ cần một vài nghệ thuật trong cách diễn đạt mà thôi.
Các trưởng lão bừng tỉnh đại ngộ, cũng không còn kinh ngạc với tốc độ tu hành của Yến Trục Quang như vậy nữa, đương nhiên, bọn họ vẫn cực kỳ xem trọng tiền đồ của Yến Trục Quang.
Kế tiếp là khoảng thời gian Vân Mật Tuyết bàn chuyện quan trọng cùng các vị trưởng lão, Yến Trục Quang thập phần thông minh mở miệng cáo từ, Vân Mật Tuyết nghĩ một chút liền đồng ý, không giữ nàng lại.
Nếu bọn họ nói thẳng việc bí cảnh ra, đương nhiên sẽ để lộ ra chuyện Viên Phong Trận cùng Thiên Tâm Ngũ Hoa Liên, đến lúc đó, Yến Trục Quang chưa chắc có thể che giấu được bí mật về Thiên Tâm Ngũ Hoa Liên, đây là điều mà cả Vân Mật Tuyết lẫn Yến Trục Quang đều không mong muốn.
Tin tức liên quan đến tòa bí cảnh kia, chỉ có thể để lộ ra một cách có chọn lọc, ít nhất là việc có liên quan đến Tích Huyết Ma Vực, cần phải báo với tông môn, còn muốn để lộ như thế nào, thì phải xem xét tình huống rồi tính.
Yến Trục Quang ra khỏi đại đường, lúc đang trên đường về phòng, tình cờ gặp phải Vân Trường