Nơi đó có một vết nứt, vết nứt đó vừa dài vừa thẳng, gần như đâm xuyên qua toàn bộ tàn tích của Kiều gia.
Cũng không phải là vết kiếm hay dấu vết của thủ thuật gì, chỉ tựa như một vết nứt được hình thành một cách tự nhiên.
Có điều, vết nứt thẳng tắp như vậy có chỗ nào tự nhiên chứ? Chắc chắc phải vì nguyên nhân gì đấy mới có thể như thế.
Yến Trục Quang đi đến chỗ nứt kia cẩn thận xem xét, bởi vì vết rạn nứt vừa hẹp vừa nhỏ, nếu không nhìn kỹ thì chắc là không phát hiện ra được.
Đương nhiên, thị lực của người tu chân không giống người thường, không phải chỉ có một mình Yến Trục Quang phát hiện ra vết nứt này.
Kiều Thịnh Giao thấy nàng có vẻ hứng thú với vết nứt kia, liền nói: "Tiểu sư muội cũng nhìn thấy vết nứt này sao? Ngay từ đầu chúng ta cũng cho rằng vết nứt này là manh mối gì đó."
"Vài người ít ỏi còn sống sót của chi nhánh cho biết, vết nứt này vốn dĩ là một bức tường nằm trên trục phân cách xuyên suốt phạm vi chi nhánh, ngăn cách trong viện và ngoài viện, trong tường có thiết trí trận pháp, vết nứt này hẳn là đã tồn tại từ trước đây rồi.
Cho nên sau khi hung thủ san bằng chi nhánh, mới có thể để lại một cái khe như vậy."
Loại trận pháp được thiết trí giữa ngoài viện và trong viện, cũng không còn gì khác ngoài Tụ Linh Trận hoặc là một loại trập pháp phòng ngự nào đó, nếu có người công kích trận pháp, dưới sự tác động của lực lượng trận pháp, xác thật có khả năng gây nứt mặt đất.
Nhưng mà Yến Trục Quang không phải chú ý đến điểm này, cái mà nàng nhìn thấy, là vài tia khí tức bên cạnh vết nứt thật dài kia.
"Đại sư tỷ, những ma khí kia đều còn sót lại chung quanh vết nứt đó, có khả năng là ma tu đã từng công kích vào trận pháp trong viện."
Vân Mật Tuyết gật gật đầu.
Kiều Thịnh Giao nói: "Xác thật như thế, không chỉ có trong viện, trận pháp ngoài viện cũng đã từng bị công kích", hắn chỉ vào vòng bên ngoài: "Trận pháp ngoài viện không chắc chắn bằng trận pháp trong viện, cho nên không để lại dấu vết rõ ràng lắm.
Chỉ là nếu tra xét kỹ, liền có thể phát hiện được dấu vết của một chút ma khí còn sót lại chỗ bên ngoài."
"Theo suy đoán của ta, có lẽ ma tu kia đã công kích trận pháp bên ngoài trước, rồi mới đánh vào trong viện, ra tay với người trong chi nhánh..."
"Có thể làm được như vậy, tất nhiên là ma tu có thực lực cường đại."
Yến Trục Quang nói: "Đây là chuyện đương nhiên, nếu chỉ là ma tu bình thường, sao có thể san bằng được cả một khu vực rộng lớn như vậy?"
"Bất quá, cao thủ như vậy, rõ ràng có thể tiêu diệt cả một chi nhánh chỉ bằng một chiêu, vì sao lại phải đánh vỡ từng tầng phòng ngự của chi nhánh, rồi mới bắt đầu tiêu diệt?"
Nếu dùng chiêu thức mạnh đến mức có thể dời non lấp biển kia, đánh tan Kiều gia chỉ bằng một chiêu, hai cái trận pháp của Kiều gia liền sẽ bị phá tan ngay lập tức, ma khí cũng sẽ tan theo không khí, cũng không thể nào còn sót lại ma khí bên cạnh vết nứt được.
Ma khí bên cạnh cái khe này, hiển nhiên là còn sót lại sau khi bị trận pháp ngăn chặn.
Cao thủ ma tu có thể san bằng cả chi nhánh Kiều gia, thế nhưng khi công kích lại bị pháp trận phòng ngự quèn kia ngăn được? Chuyện này không phải rất kỳ quái sao?
"Này..." Kiều Thịnh Giao bị hỏi đến nghẹn họng, chỗ này xác thật có chút kỳ quái.
"Hay là, ma tu đó cố tình tra tấn người của chi nhánh, cố ý công kích trận pháp kia, nhưng lại không phá tan, để hù dọa bọn họ?"
Yến Trục Quang nói: "Theo cách nói của ngươi, hung thủ kia còn có thói quen xấu."
Kiều Thịnh Giao lắc đầu, "Đối với chúng ta, hiện giờ quan trọng nhất là phải điều tra ra được hung thủ phía sau màn rốt cuộc là ai, mặc kệ hắn dùng phương pháp gì để công kích chi nhánh, những thứ đó đều không quan trọng."
"Chỉ cần tìm được người rồi, còn lo không hỏi được hắn đã làm như thế nào hay sao?"
Yến Trục Quang nói: "Thực lực của hung thủ ma tu kia ít nhất cũng ở Phân Thần kỳ, nghe khẩu khí của Kiều nhị công tử như vậy, nếu điều tra được là ai đã làm, Kiều gia tựa hồ muốn bắt người đó lại để trừng phạt?"
"Đương nhiên", Kiều Thịnh Giao nói, "Người này giết hại cả một chi nhánh Kiều gia chúng ta, hành động tàn nhẫn độc ác như thế, nếu không băm kẻ đó thành trăm mảnh, thì chẳng phải là đã làm thất vọng những người đã chết của chi nhánh hay sao?"
"Đừng nói là Phân Thần kỳ, cho dù là Hợp Nguyên kỳ, Độ Kiếp kỳ, Kiều gia chúng ta cũng nhất định sẽ bắt kẻ đó về phân thây thành tám mảnh!"
Yến Trục Quang cảm khái nói: "Kiều nhị công tử thật là quan tâm đến người trong gia tộc, có lời này của Kiều nhị công tử, ta nghĩ cũng đã an ủi được vong linh của những người đã mất trong chi nhánh Kiều gia."
Kiều Thịnh Giao thở dài một tiếng: "Hẳn là vậy, chỉ tiếc không thể kịp thời phát hiện âm mưu của ma tu, cứu lấy chi nhánh.
Cho dù hiện giờ có khoác lác cũng không thay đổi được gì."
Yến Trục Quang ngoài mặt thì khách sáo với hắn, trong lòng lại không nghĩ vậy.
Tên Kiều Thịnh Giao này chưa chắc đã để ý đến việc chi nhánh bị diệt môn, hắn ngoài miệng thì nói hiên ngang lẫm liệt, kỳ thật trong lòng không biết thật ra đang có ý định gì.
Nếu hắn thật sự hận ma tu vì làm mất thể diện của Kiều gia, có lòng tra xét việc chi nhánh bị diệt môn, vì sao còn nhàn nhã đi loanh quanh ở nơi này, nhìn thấy nàng cùng Đại sư tỷ còn có thể nói nói cười cười chứ? Chỉ mỗi việc điều tra thôi cũng đủ khiến hắn bận đến sứt đầu mẻ trán rồi.
"Ký chủ đại nhân, ngay cả ngươi cũng không đoán được tên Kiều Thịnh Giao này có ý định gì sao?"
Hệ thống hiếm khi thấy được ký chủ nhà mình chịu thua người khác, nó còn cảm thấy rất mới lạ.
Bất quá, tên Kiều Thịnh giao này thật đúng là hơi kỳ lạ, nó cũng không thể nêu được chỗ nào có vấn đề, nhưng nó luôn cảm thấy có chút không đúng.
Hệ thống cảm thấy hiếm lạ, Yến Trục Quang cũng cảm thấy hiếm lạ, hiếm khi có lúc hệ thống cảm thấy không đúng, "Ngươi phát hiện được gì rồi?"
Hệ thống gãi gãi đầu, trước kia nó cho ký chủ ấn tượng như thế nào vậy không biết, tuy chỉ số thông minh của nó so ra kém hơn ký chủ đại nhân, nhưng cũng không đến mức rất kém được không.
Ân...!Tuy rằng cảm giác không đúng mà nó cảm nhận được ở Kiều Thịnh Giao cũng không phải là được phát hiện bằng sự thông minh.
"Ta chỉ là cảm thấy khí tức trên người hắn, có chút quái quái, nhưng khi ta kiểm tra đo lường kỹ lại thì không phát hiện gì cả."
"Tên Kiều nhị công tử này, trong cốt truyện có xuất hiện không?"
"Có", hệ thống nói: "Hắn thật là một kẻ si tình, đặc biệt mê luyến Đại sư tỷ.
Sau này lại thích nữ chủ, chẳng qua, người thích nữ chủ cũng nhiều a, người này ở trong đám người đó không nổi bật lắm."
"Kẻ trước mắt chúng ta bây giờ, có khớp với người trong cốt truyện không?"
"Ân ân." Hệ thống nói: "Giống với miêu tả trong sách, bên ngoài thì cũng ra dáng ra hình, cầm trong tay sáo ngọc Linh Khí, đã từng là liếm cẩu* của Đại sư tỷ."
(*Liếm cẩu - 舔狗: ngôn ngữ mạng, ám chỉ người không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình nhưng vẫn theo đuổi, dùng mặt nóng dán mông lạnh.)
"Liếm cẩu?"
"Ách...!Đại khái chính là kẻ theo đuổi người khác một cách điên cuồng, không có lý trí thì phải?"
Yến Trục Quang hừ nhẹ một tiếng, không bày tỏ ý kiến.
Tên Kiều Thịnh Giao hiện tại này, tuy Yến Trục Quang cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng chỉ là hoài nghi mục đích của hắn ta.
Xét đến cùng, mặc kệ mục đích của hắn là cái gì, cũng không có liên quan gì với Đại sư tỷ cả.
Cho nên, tuy Yến Trục Quang vẫn còn giữ cảnh giác với Kiều Thịnh Giao, nhưng cũng không có quá mức chú ý.
Lúc