Một lần, hai lần, ba lần……Mãi cho đến lần thứ năm, hắn mới thả Ngũ hoàng tử đã sắp ngất sủi ra..Ngũ hoàng tử thần chí không rõ, hoảng hốt cho rằng chính mình sắp chết.Nhưng hắn lại nghe thấy giọng nói hơi khàn khàn của thiếu niên giống như rắn độc, văng vẳng bên tai Ngũ hoàng tử, khiến người ta kinh hãi, sởn tóc gáy.“Ta thật muốn hiện tại giết ngươi a.”Trước khi Ngũ hoàng tử ngất đi, một viên thuốc đã được nhét vào miệng của hắn.Sau khi xác nhận rằng người đã ăn nó, thiếu niên ném Ngũ hoàng tử lên bờ như một con chó chết, và quay đầu và bơi sang hướng khác.Hắn biết, hôm nay lại là Lưu Kỳ bị Dung phi triệu đi dò hỏi tình trạng của hắn.Lưu Kỳ chỉ cần không muốn chết, phát hiện không thấy hắn sau tất nhiên sẽ đến tìm; chỉ cần bảo cấm vệ quân tìm được rồi đem hắn đưa về Kiến Chương Cung, hắn sẽ không phải chết.Trước khi sắp hôn mê, hắn thực sự nghe thấy đám người Lưu Kỳ đang tới.Trên mặt hồ một mảnh đen nhánh, chỉ có bông tuyết ở không tiếng động rơi xuống.Máu của thiếu niên để lại dấu vết trên tuyết từng giọt, nhanh chóng bị bông tuyết bao phủ.……Thiếu niên từ hồi ức phục hồi tinh thần.Sắc trời dần dần đen, hắn rút tay mình ra khỏi chạu nước lạnh, ho khan.Mặc dù thiếu niên đã cố kìm nén, nhưng cảm giác nóng rát trong cổ họng nhắc nhở hắn lúc này rằng cơ thể mình đang trên bờ vực suy sụp vì những đã cố liều mạng ở hồ Thái Bình.Đôi nạng chống đỡ chân thiếu niên cũng khẽ run, hắn khập khiễng đi theo góc tường đi về phía sảnh phụ.Hắn biết thực mau Ngũ hoàng tử bên kia sẽ có phản ứng, chỉ là không biết vì cái gì, trong đầu hắn lại lần đầu tiên không có nghĩ cách đẻ đối phó đám người kia như thế nào, lại nghĩ tới thanh âm tối hôm qua kia thiêu nước ấm.Đêm nay người còn sẽ đến sao?Thiếu niên lạnh lùng mà nghĩ, vậy đến đây đi.Bốn năm trước, thiếu niên đã từng gặp được một vị thái y hảo tâm.Khi đó hắn sinh bệnh nặng, Thái Y Viện lại không có một thái y nào dám cho kê đơn cho hắn, thời điểm bệnh đến hô hấp khó khăn , có một lão thái y cứu hắn, thái y họ Quách, gương mặt hiền từ, cực kỳ giống ông ngoại hắn.Bốn năm đó, mỗi khi hắn đi Thái Y Viện, Quách thái y lại trộm giúp đỡ hắn, số lần vị thái y đó trợ giúp cũng không tính nhiều, chỉ là ngẫu nhiên thừa ra một chút thuốc bổ sẽ mang tới cho hắn……Chỉ là Quách thái y cũng không biết, thiếu niên có bản lĩnh xem qua là nhớ.
Ở trong lúc quan sát, hắn phát hiện Quách thái y cho hắn thuốc luôn không thích hợp, mà tim hắn bắt đầu thường xuyên đập nhanh, cuồng táo, có đôi khi lại giống với tình trạng của mẫu thân khi uống thuốc độc, ác mộng Tần gia cả nhà bị xử tử, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.Vì thế, thiếu niên bắt đầu nhận thuốc lại không ăn.
Chỉ là này bốn năm tới gặp được trắc trở quá nhiều, hắn dù sao cũng phải sống sót, liền biết Quách thái y lòng mang ý xấu, bệnh đến không được thời điểm, biết rõ