Hoài Vũ và tiểu Thất vội vàng tiến lên ngăn cản, kéo Hoài Phong ra, Hoài Vũ mở miệng khuyên nhủ:- Anh, anh hãy bình tĩnh đi.- Buông, hôm nay tôi phải đánh chết cái tên vô lương tâm này – Hoài Phong cố giãy dụa muốn thoát khỏi, tức giận nghiến răng nghiến lợi nói.Hai người họ tất nhiên không chịu buông ra, tiểu Thất còn la lên:- Anh Hoài Phong, anh đừng quên người anh đang đánh chính là người chị Tịnh Dung yêu nhất, lẽ nào anh muốn tổn thương lòng của chị ấy sao? – Tiểu Thất cũng muốn như Hoài Phong cho Thẩm Văn Đào một trận trút giận cho Lưu Tịnh Dung nhưng cậu vẫn không quên Lưu Tịnh Dung dành cho Thẩm Văn Đào một tình yêu sâu đậm, khi cậu đánh hắn thì giống như đang đánh Lưu Tịnh Dung.Lời của tiểu Thất đã nhắc nhở Hoài Phong, vì nghĩ đến Lưu Tịnh Dung, cậu đành cam chịu dừng tay, dùng sức thoát khỏi tay của hai người họ, đi đến một bên ngồi xuống, cố gắng đè nén lửa giận của bản thân.- Hoài Vũ, anh hãy nói tiếp đi, mục đích của Tịnh Dung khi vào trường quân đội là gì? Tôi không nghĩ cô ấy vào trường là vì giúp đỡ chúng tôi đơn giản như vậy – Hạng Hạo vội vàng chuyển chủ đề, phá giải không khí căng thẳng lúc này.
Nghe qua câu chuyện nãy giờ, đối với Lưu Tịnh Dung, hắn cũng tràn đầy cảm giác áy náy nhưng điều quan trọng bây giờ là muốn biết mục đích của Lưu Tịnh Dung là gì để có thể giúp cho cô coi như đền đáp, chuộc lỗi với cô.Hiểu được dụng ý của Hạng Hạo, Hoài Vũ tiếp tục kể:- Hội cứu quốc điều tra được có một gián điệp Nhật Bản cấp cao ẩn nấp ở trường quân đội Long thành, vì thế chị Tịnh Dung lợi dụng thân phận của mình thuận lợi vào trường điều tra kĩ hơn.- Người đó là Lý Thiên Hàng – Tiền Bảo Bảo tiếp lời, cô không quên cuộc nói chuyện hôm đó giữa Lý Thiên Hàng và Lưu Tịnh Dung mà cô tình cờ nghe được nhưng cô vẫn thắc mắc – Sao Tịnh Dung không vạch trần bộ mặt thật của Lý Thiên Hàng mà còn hợp tác với hắn? Rốt cuộc là tại sao?Đã quyết định nói thì nói hết, Hoài Vũ chẳng che giấu điều gì:- Chúng ta điều tra được người Nhật có một kế hoạch lớn thực hiện ở Long thành, giữ lại Lý Thiên Hàng là để điều tra chuyện này.
Chị Tịnh Dung vì mạo hiểm cứu hai anh em tôi lại liều lĩnh đột nhập trường quân đội làm cho hắn phát hiện thân phận của chị ấy, bất đắc dĩ đi một nước cờ hiểm giả vờ hợp tác với Lý Thiên Hàng để đi sâu điều tra âm mưu của người Nhật.- Vậy Tịnh Dung đã điều tra được gì chưa? – Hạng Hạo vẫn còn chấn động với những gì đã nghe, tiếp tục truy hỏi.- Những gì chúng tôi biết là người Nhật đã xây dựng một công sự ở Thiên Long quan, một khi nó hoàn thành sẽ như nắm giữ hoàn toàn ba tỉnh Khôn Hà, còn vị trí của nó chúng tôi thực sự không rõ, chị Tịnh Dung chưa từng nhắc đến – Hoài Vũ không do dự nói ra những điều hắn biết.Nghe từ nãy giờ, rốt cuộc chẳng nghe được điểm quan trọng, Tiền Bảo Bảo than thở:- Nói tới nói lui, chúng tôi vẫn cần nói chuyện với Tịnh Dung – Nói về tiếp theo nên làm gì, nói về nỗi ân hận day dứt giày vò tâm trí bọn họ, nói về những việc làm, những hi sinh cô đã làm cho bọn họ, thứ bọn họ cần bây giờ là ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện với nhau, hiểu nhau nhiều hơn.Bọn họ vẫn trước tiên nên quay về trường quân đội tránh để người khác nghi ngờ dù sao Lưu Tịnh Dung đã ngủ, bọn họ ầm ĩ như vậy mà cô chưa hề tỉnh giấc đủ thấy cô mệt mỏi như thế nào, họ đợi chờ cũng không có kết quả gì.Sáng hôm sau, Lưu Tịnh Dung thức dậy từ rất sớm, tận hưởng cảm giác thanh thản tươi mát của không khí sáng tinh mơ, ngồi trong sân nhâm nhi trà, suy nghĩ bay đi xa.
Khi Hoài Phong và Hoài Vũ bước ra đã nhìn