Lý Thiên Hàng vừa rời khỏi, bọn họ dừng tranh cãi, Lưu Tịnh Dung quay đầu nhìn chỗ hắn vừa đứng ánh mắt sâu xa, cảm thấy vai hơi nhói đau không nhịn được đưa tay khẽ xoa.
Thẩm Văn Đào luôn chú ý Lưu Tịnh Dung thấy được hành động của cô, lo lắng hỏi:- Dung nhi, em không sao chứ, vai của em bị thương sao?- Không có, em không sao – Lưu Tịnh Dung bâng quơ trả lời nhưng mày lại nhíu chặt, vai cô thật sự càng ngày càng đau đớn.Sắc mặt của Lưu Tịnh Dung tái nhợt lại nhíu mày không giống như không có gì, Thẩm Văn Vũ cũng nhận ra không ổn quan tâm hỏi:- Chị Tịnh Dung, chị bị đau ở đâu sao?Hạng Hạo nhớ đến cái gì đó mở miệng:- Tịnh Dung, lẽ nào vết thương cũ ở vai của cô tái phát sao?- Đi thôi, anh đưa em đi tìm Tô giáo quan – Thẩm Văn Đào nôn nóng đề nghị, không đợi Lưu Tịnh Dung từ chối đã nửa ép buộc nửa nài nỉ kéo cô đi ra bên ngoài.Tô Duệ khám vai cho Lưu Tịnh Dung, càng khám mày càng nhíu chặt, Thẩm Văn Đào đứng bên cạnh lo lắng đến nỗi tim treo cao, đợi hồi lâu Tô Duệ mới lên tiếng:- Tịnh Dung, tôi đã sớm nói với cô, vai của cô không thể bị thương lần nữa nếu không sẽ rất nghiêm trọng, bây giờ tôi kiến nghị cô lập tức đến Đức phẫu thuật, kéo dài hậu quả không thể tưởng tượng nổi đâu.Câu trả lời của Lưu Tịnh Dung vẫn không thay đổi:- Không được, tôi tạm thời không thể rời khỏi đây.
Tô giáo quan, anh hãy giúp tôi châm cứu giảm đau đi.- Tô giáo quan, tình hình thật sự rất nghiêm trọng sao? – Thẩm Văn Đào lo lắng hỏi.Tô Duệ không trả lời Thẩm Văn Đào mà thở dài nhìn Lưu Tịnh Dung nói:- Tịnh Dung, tôi sớm nói với cô châm cứu chỉ có tác dụng tạm thời không thể trị tận gốc, vai của cô vẫn nên mau đến Đức phẫu thuật đi.Lưu Tịnh Dung vẫn lắc đầu nói:- Tô giáo quan, bây giờ tôi thực sự không thể đi được, tôi hứa với anh đợi mọi chuyện yên ổn nhất định đi Đức để phẫu thuật.Tô Duệ nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lưu Tịnh Dung hồi lâu thở dài một tiếng mới mở miệng đồng ý:- Được, tôi châm cứu cho cô.Tô Duệ châm cứu cho Lưu Tịnh Dung, Thẩm Văn Đào đợi ở bên ngoài, tâm trạng vô cùng nôn nóng lo lắng, đợi khoảng cả một tiếng, Tô Duệ rốt cuộc mở cửa bước ra ngoài.
Thẩm Văn Đào ngồi trên hàng ghế xông lên nôn nóng hỏi:- Tô giáo quan, Tịnh Dung làm sao rồi?- Không sao rồi, nhưng mà vai của cô ấy không thể tiếp tục bị thương nữa, anh phải coi chừng cô ấy – Tô Duệ dặn dò rồi xoay người rời đi.Thẩm Văn Đào nhanh chóng xông vào phòng lo lắng nhìn vẻ mặt của Lưu Tịnh Dung, lại đưa tay ra muốn chạm vào vai của cô nhanh chóng rụt lại sợ làm cô bị đau, nôn nóng hỏi:- Em sao rồi? Vai còn đau không?Lưu Tịnh Dung khẽ lắc đầu đáp lại:- Không sao, đã hết đau rồi.- Sao em lại bị thương thế? – Bây giờ Thẩm Văn Đào mới có thời gian lên tiếng hỏi.Lưu Tịnh Dung nhìn hắn một cái nghĩ cũng không có gì cần giấu giếm đáp lại:- Tiết Thiếu Kỳ theo dõi Lý Thiên Hàng bị phát hiện, tôi cứu cô ấy mới không cẩn thận bị thương.- Vậy… vậy Tiết Thiếu Kỳ có sao không? – Thẩm Văn Đào lại hỏi.- Không sao, tôi tạm thời để cô ấy trốn đi một thời gian, đợi chuyện qua đi Lý Thiên Hàng không tìm ra cô ấy đâu, đừng lo – Lưu Tịnh Dung đáp lại.Lý Thiên Hàng đã trở thành đội trưởng đội chiến sĩ tinh anh, Lưu Tịnh Dung chính là một con cờ bỏ, sớm phải diệt trừ cái gai trong mắt, thuận tiện diệt trừ luôn cả Thẩm Văn Đào và Hạng Hạo.
Lưu Tịnh Dung tất nhiên đoán được độ tráo trở của Lý Thiên Hàng, cô cũng có dự tính của riêng mình.
Đầu tiên hẹn trước mấy người Hạng Hạo và Thẩm Văn Đào đến căn nhà nhỏ của bọn họ cùng bàn kế hoạch tiếp theo.- Lý Thiên Hàng chính là một