Tầm này bên ngoài đã bao trùm bởi bóng đêm cùng không khí se lạnh, bên trong biệt thự Lâm gia dường như mọi người đều đang trong cơn ngủ say
Nhưng ở một căn phòng khác lại có một thiếu niên nằm ngửa trên giường nghịch điện thoại cho đến khi mí mắt trở nên nặng trĩu thì mới quyết định dừng lại
Lâm Quân tính đặt điện thoại xuống kéo chăn đi ngủ thì cảm thấy cổ họng khát khô vì lúc nãy chơi game chửi team địch hơi sung
Đấu tranh một hồi anh mới bật dậy xuống phòng để tìm nước uống.
Chỉ là vừa bước đến căn bếp anh liền nghe thấy tiếng động lạ khá lớn phát ra từ trong phòng doạ cho giật mình vội nép người vào bức tường khuất lén nhìn về phía có âm thanh
Ai vậy? Chẳng lẽ trong nhà anh có trộm? Nhưng trong cốt truyện làm gì có tình tiết này?
Lúc này Lâm Quân mới nhìn rõ sự tình xảy ra bên trong
Một cậu thiếu niên nhỏ tuổi đang bị một người đàn ông to lớn mặc bộ đồ quản gia lấy tay bịt miệng, ép người trên bàn ăn
Có thể thấy sắc mặt cậu thiếu niên xanh nhợt, ra sức giãy giụa khỏi người đàn ông nhưng lại dễ dàng bị đè lên bàn không thể phản kháng
" Sụyt...cậu bé ngoan, chúng ta cùng chơi một trò chơi nhé? "
" ưm ưm...! "
Cậu thiếu niên ra sức lắc đầu, bị bịt miệng không thể hét lên chỉ có thể phát ra tiếng kêu thảm thương
Trong lúc người đàn ông chuẩn bị c ởi thắt lưng quần, Lâm Quân đứng bên ngoài thật sự chẳng thể nhìn được nữa anh ngang nhiên bước vào
" Này, tránh ra.
"
Giọng nói thanh niên hơi trầm mang theo luồng khí lạnh xé toạc động tác khẩn trương kia của người đàn ông khiến ông ta đứng bất động quay lại nhìn
Đối diện với ông ta là một cặp mắt sắc lạnh mang thêm phần chán ghét như đang phải nhìn thứ gì đó rất kinh tởm vậy
" T-thiếu gia cần lấy gì hả? Để tôi giúp cậu lấy...!" Giọng người đàn ông run rẩy vì chột dạ sợ anh đã phát hiện ra điều gì đó
Lâm Quân không chú ý tới ông ta mà nhìn sang cậu thiếu niên quần áo hơi xộc xệch đang ngồi trên bàn, mặt cậu cúi gầm xuống, thân thể không ngừng run rẩy vì sợ hãi
" Chú Triệu, chú đang làm gì nó vậy? "
Anh gọi tên người đàn ông trước mặt, lẳng lặng tra khảo nhưng cũng đủ để Triệu quản gia kia lạnh sống lưng
" À tại...hồi chiều tiểu thiếu gia lăn lộn ngoài vườn thì bị ngã, tôi sợ cậu bé bị thương nên mới kiểm tra xem ...!"
Nghe người đàn ông giải thích suýt chút nữa Lâm Quân phun ra hai chữ: Lươn lẹo.
Đêm hôm khuya khoắt kiểm tra làm gì? Nói dối cũng không tìm được lý do hợp lý để mà nói nữa đúng là trong đầu chỉ toàn những thứ trụy lạc
" Thế đã kiểm tra được chưa? "
" ...Rồi ạ.
"
" Nhưng chẳng phải lúc tôi đứng ngoài kia nghe thấy chú nói rõ mồn một là chơi trò