Tại một phòng karaoke, đèn led nhiều màu làm cho căn phòng thêm sống động.
Trên bàn chất đầy đồ ăn vặt và nước uống, trong đó còn có rượu ngọt
Tổng cộng gồm có 6 nam và 2 nữ, có vẻ khá ít người so với anh nghĩ
" Thiên Dụ, Anh Lâm.
Mời hai người vào.
"
Trong đám người có vẻ ngoài khá ăn chơi thì có một người đứng lên chào đón họ, gương mặt người này có vẻ thanh tú nhất trong đám đông, đeo thêm kính nhìn trông rất uy tín và tri thức
Mà nhắc tới tri thức là từ đặc quyền mà cốt truyện liên tưởng tới con người Minh Tuân
Dáng vẻ thì là một người ôn hoà mê sách nhưng thực chất là một kẻ điên chính hiệu.
Khi Minh Tuân dẫn hai người vào hàng ghế trống, Lâm Quân nhanh chóng ngồi vào giữa chen ngang khoảng cách của Cao Thiên Dụ và cậu ta
Minh Tuân cũng không để ý sự cảnh giác của anh, vui vẻ bắt chuyện
" Nghe tin anh trai của bạn Thiên Dụ tới bọn em vui lắm, bình thường cũng nghe cậu ấy kể về anh rồi, đây là lần đầu gặp mặt trực tiếp.
"
Lâm Quân nở nụ cười công nghiệp " ...Haha, sẽ không phiền mọi người chứ? "
" Sao mà phiền được! Càng đông càng vui mà anh! " Một nam sinh khác háo hức lên tiếng
" Phải đó! Không ngờ anh trai của cậu ấy cũng bảnh trai như vậy mà giấu chúng tôi.
" Một nữ sinh khác bình phẩm lại còn quay ra chỗ Cao Thiên Dụ dùng ánh mắt oán trách
" Anh trai tôi như vậy, tất nhiên là phải giấu đi rồi.
"
Cậu bình thản đáp, mọi người tưởng cậu đùa nhưng không ai biết trong đó lại có phần thật.
Nhiều lúc có suy nghĩ đáng sợ đó là chỉ cần giam anh lại không cho ai thấy thì anh mãi mãi là của cậu.
Có điều cậu không dám.
" Đây, làm chút rượu uống nhé.
Dù sao cậu nói là đang đi thực tập, cũng nên tập uống dần đi.
"
Minh Tuân rót rượu ra một cái ly rồi đưa cho Cao Thiên Dụ, sau đó quay sang hỏi anh
" Anh Lâm muốn uống gì? "
" Anh uống nước ngọt là được rồi.
"
Lâm Quân chọn một loại nước ngọt cùng màu với rượu của cậu
Sau đó đợi mọi người không để ý, huých nhẹ tay cậu ra hiệu muốn đổi ly
" Mau đưa cái đó cho anh, em không được uống rượu.
" Anh thì thầm nhỏ vào tai cậu
Cậu có hơi chần chừ chút nhưng vẫn quyết định đưa ly rượu đổi cho anh
Thì ra anh là không muốn cậu uống rượu nên mới đi theo, có lẽ anh sợ sau khi uống rượu cậu sẽ gây chuyện giống cha ngày hôm đó.
" Muốn nghe anh trai của bạn Thiên Dụ hát một bài quá đi~ " Nữ sinh hướng mắt về phía Lâm Quân đầy mong mỏi
" Không được đâu, anh hát dở lắm.
"
Nhìn mặt anh là biết rất muốn từ chối, anh từng thử hát rồi ghi âm vào nghe lại tự cảm nhận nó ngang phè phè chả có gì đặc biệt
Nhưng cho dù có từ chối thì anh vẫn bị đám người năn nỉ hát một bài, Cao Thiên Dụ cũng chưa từng nghe anh hát bao giờ nên cố tình không giúp anh giải vây
Cuối cùng anh cũng đành chọn một bài quen thuộc rồi hát cho mọi người nghe
Đến khi kết thúc bảng điểm hiện thị số 51, sự thật chứng minh...Anh hát ngang thật.
" Chắc chắn bảng điểm bị lỗi! Anh Lâm hát hay vậy mà.
"
" Đúng đó! Là tao chắc chắn chấm anh ấy trăm điểm.
"
Nghe đám nhỏ tâng bốc mà lỗ tai Lâm Quân đỏ bừng ngồi về chỗ, thấy vậy cậu đưa tay chạm nhẹ tóc anh an ủi
" Giọng anh hay thật mà, chỉ là bài đó không hợp.
"
" Thôi đi.
"
Anh không tin! Bọn nhóc này chỉ giỏi nịnh nọt, chắc chắn sau lưng đang cười nhạo.
" Đến lượt