Ác mộng, là thứ Cao Thiên Dụ trải qua hầu như thường xuyên, ngày càng tăng chứ không giảm
Mơ thấy bị bỏ rơi, bị cưỡng ép rồi tự vẫn trong chính giấc mơ ấy.
Lần này không ngoại lệ, cậu lại mơ thấy Lâm Quân bỏ mình theo người khác, dùng sự dịu dàng nhất của anh trao cho người khác, sau đó dần biến mất khỏi tầm mắt cậu...
Không! Không thể như vậy! Đừng bỏ em, đừng tàn nhẫn như vậy!
Cao Thiên Dụ bừng tỉnh mở to mắt, cảm giác mọi thứ xảy ra rất chân thật khiến tinh thần cậu hoảng loạn
Anh, anh ơi...
Cậu vội chạy xuống giường muốn đi tìm anh, thấy phòng của anh đã mở nhưng chẳng thấy người đâu
Bình thường anh không dậy sớm như thế, lẽ nào anh cảm thấy ghê tởm nên đã rời đi rồi?
" Thiên Dụ? "
Lâm Quân từ đằng sau gọi, cậu thấy anh liền nhào tới ôm chặt, tựa cằm vào vai anh, giọng run rẩy
" Anh, em mơ thấy anh bỏ đi mất, sau khi tỉnh dậy không thấy anh đã rất sợ, sao anh lại bỏ đi vậy? "
"..." Chẳng phải trong mơ đều không liên quan đến thực tế sao? Đứa trẻ này quá nhạy cảm...thật giống với người đó.
" Không có, giữa giấc anh tỉnh, không ngủ tiếp được...!"
" Có phải vì em nên anh mất ngủ không? Anh, chúng ta cứ như thế này cũng được...Em sẽ không đòi hỏi thêm gì nữa, được không anh? "
Lúc nói ra câu này, anh nghe ra giọng cậu có phần nức nở, vậy mà thật sự là khóc
Kể từ rất lâu rồi Lâm Quân mới nhìn lại dáng vẻ cậu khóc sướt mướt, nhưng lần này không giống với những lần trước, cậu vì anh mà khóc
Bấy giờ mới chợt nhận ra không thể coi cậu như một đứa trẻ nữa rồi.
Anh đưa tay áp vào hai bên má cậu, nhẹ giọng
" Em thật sự đối với anh thật lòng? Làm sao em phân biệt được đó là tình yêu mà không phải tình cảm khác? "
Cao Thiên Dụ như càng muốn khóc to hơn, mặt đỏ bừng càng thêm đáng thương
" Hức,...Tất nhiên là em phân biệt được, em cũng đâu phải đứa ngu...Em chính là muốn hôn anh, ôm anh, chiếm đoạt anh.
Cho dù người khác có đối xử tốt với em, lấy lòng em thì em cũng chỉ rung động với anh.
Anh nói đi, như thế còn không phải yêu? "
Lâm Quân trầm mặc, giờ anh đã rõ.
"..." Vậy những gì Lưu Diệc Văn nói một phần là do gu đều là sự thật? Anh là hình mẫu lý tưởng của cậu nên phải lòng anh? Là vậy sao?
" Nếu vậy mối quan hệ của chúng ta cứ như em mong muốn đi.
"
" ...Anh,anh nói vậy là sao? "
Cao Thiên Dụ tròn mắt, không tin những gì mình nghe là sự thật.
Có lẽ lỗ tai cậu có vấn đề rồi.
" Như này.
"
Thay vì lặp lại lời nói, Lâm Quân lại làm hành động đó là hôn lên mặt cậu một cái, thoát rất nhanh
Cậu bị hôn tới ngẩn người một lúc, còn chưa tin nên trực tiếp đấm cho mình một cái rồi tự kêu đau
"..."
" Em...em không mơ đúng không? " Anh vậy mà lại tiếp nhận cậu.
" Ừ, không mơ đâu.
" Đã