Nhìn Cao Thiên Dụ ngoan ngoãn nằm dưới người mình thì Lâm Quân bớt căng thẳng hơn một chút
Anh vươn tay mở ngăn kéo ra tính lấy đồ nghề đã chuẩn bị sẵn từ trước
Có điều hồn nhiên không biết rằng động tác này khiến phần trên cơ thể lộ ra nụ hồng càng rõ, phía dưới đầu gối anh cũng chen vào giữa chân cậu
Làm Cao Thiên Dụ khổ sở siết chặt ga giường vì kiềm nén nếu không Lâm Quân sớm xong đời rồi.
Đợi anh vừa lúc lấy ra một lọ gel để khai triển bước đầu tiên thì đập vào mắt là gương mặt đầy ủy khuất của cậu, tròng mắt có chút đỏ như sắp khóc tới nơi
Thấy vậy Lâm Quân có chút hoảng hốt " Sao...sao vậy? "
" ...Em sợ đau.
"
Cao Thiên Dụ bày ra điệu bộ khiến người ta đau lòng thay mà anh cũng không ngoại lệ, trái tim như nhũn ra nhẹ nhàng an ủi
" Nếu vậy không làm nữa...!"
Ý anh là không làm nữa đợi tới khi cậu cảm thấy sẵn sàng nhưng vô tình khiến cậu hiểu lầm thành anh mất hứng không muốn làm nữa
" Không muốn! Có phải vì anh không muốn làm với em không? "
Cao Thiên Dụ đột nhiên như bị kích động lật ngược người Lâm Quân kéo xuống, tình thế thay đổi bất ngờ khiến anh còn chưa phản ứng kịp thì đôi môi mềm mại đặt lên sau đó như tham lam cuốn lấy anh
" ...Bình tĩn_ "
Mãi mới luồn được ra để nói chuyện nhưng chưa nói hết câu thì lại bị kín miệng lần nữa "..."
Tới lúc thấy anh sắp không thở nổi còn chẳng có sức buồn giãy ra nữa cậu mới từ từ chuyển dần xuống tới cổ cắn nhẹ, hết chỗ này rồi qua chỗ khác
Dần dần Lâm Quân chẳng nhịn được nữa, anh không một chút thương hoa tiếc ngọc mà nắm mạnh một túm tóc cậu ép ngửa đầu ra, nếu không anh cảm thấy mình sắp bị nếm khắp nơi rồi
" ...Nghịch đủ chưa? "
Khuôn mặt anh đỏ bừng nhẹ giọng th ở dốc, trên cổ và xương quai xanh đầy rẫy dấu vết cậu vừa để lại
Cậu rũ mắt buồn bã, lí nhí giọng " Em xin lỗi...!" Nhưng mà vẫn chưa đủ thật
Vẫn còn muốn nhiều hơn thế.
Lâm Quân không đọc được suy nghĩ đó, anh thở dài một hơi, tỏ ra bộ dạng người đàn ông tử tế bảo ban
" Đợi tới khi nào em thật sự sẵn sàng, anh mới dám làm.
"
Mộ lúc sau Cao Thiên Dụ cầm lấy tay anh, dùng ánh mắt thành khẩn
" Đợt trước anh nói nếu em thi tốt thì sẽ cho một điều ước mà phải không? "
" Đúng vậy? "
" Vậy bây giờ em ước luôn được không? "
Lâm Quân nghe vậy có hơi hoang mang
Bây giờ? Trong tình cảnh này ư?
Anh thật sự không biết cậu muốn gì nhưng nghe có vẻ nguy hiểm quá.
Cơ mà từ chối thì cũng hơi kỳ...là người lớn không ai nói hai lời cả.
" ...Được.
"
" Anh nhớ không được nuốt lời.
"
" Ừm.
"
" Em muốn ở trên.
"
Lâm Quân: ???
" Ý là...ở trên nhún ấy hả? "
Anh vừa dứt lời liền thấy sắc mặt cậu sa sầm đi mới nhận ra mình nói sai
Vậy...vậy là theo nghĩa kia!? Cao Thiên Dụ muốn đâm anh!? Không! Không được đâu! Tuyệt đối không!
Cậu sợ đau 1 thì anh sợ đau 10! Phải nghĩ cách khiến cậu bỏ ý định đó thôi!
" Tại sao em lại không thích ở dưới? Ở dưới...rất tốt mà? Sẽ thoải mái hơn ở trên đó nên là em...thử đi nhé? "
Anh cố gắng thuyết phục, trong lòng nuôi một niềm tin là cậu sẽ đồng ý
Ai dè ngược lại cậu không đồng ý còn phản tác dụng
" Nếu thoải mái như vậy thì cho anh hết.
"
Cậu nhanh tay dùng chiếc khăn buộc chặt