" Bà có thể nói rõ ra được không? "
Bà lão ôm chú chó nhìn vẻ mặt mong chờ của Lâm Quân, khẽ thở dài
" Ài, có lẽ vũ trụ sắp đặt cho ta gặp cậu để giải đáp nên đúng là duyên số lắm đó, nói ra có thể cậu không tin nhưng ta có thể nhìn thấy những thứ mà con người bình thường không thấy được qua bên mắt này của mình và cún của ta cũng vậy.
"
" Vậy lúc đó thú cưng của bà chạy tới vì nó thấy thứ gì sao ?...!"
Bà lão gật đầu nói
" Đúng vậy, cậu hiểu nhanh lắm.
Theo sau cậu nhóc đó là một con quỷ d*c vọng, có lẽ xuất phát từ nghiệp kiếp trước.
Con quỷ này rất nguy hiểm, khi cậu nhóc ở một mình với ai đó có tâm lý yếu nó sẽ cướp đi tâm trí người kia để hãm hại cậu nhóc.
"
Bấy giờ Lâm Quân mới để ý, đúng là mỗi lần Cao Thiên Dụ xảy ra chuyện đều là đang ở đơn độc với một người nào đó...Nhưng anh ở cùng với cậu nhiều lần như vậy lại không bị gì?
" Vậy tại sao tôi lại không làm sao? "
" Đó là vì cậu đã từng phải trải qua chuyện gì rồi? Cậu rất chán ghét hay nói đúng hơn là ám ảnh về việc đó.
Sự áy náy, hối hận, ý chí của cậu đã không bị con quỷ làm ảnh hưởng.
"
Lâm Quân rơi vào trầm tư, một lúc sau muốn hỏi bà lão về cách diệt trừ con quỷ
Nếu đã biết nguyên nhân xảy ra mọi chuyện thì hãy từ nó kết thúc, anh cũng không cần lo lắng cho vai chính nữa, mọi thứ sẽ đơn giản hơn rồi.
" Muốn diệt nó cũng chỉ có một cách...!"
" Cách gì? Xin bà hãy nói cho tôi biết, tôi nhất định sẽ báo đáp! "
" Không cần, không cần báo đáp ta.
Cách này ta cũng không giúp được đâu, thành công hay không đều tùy thuộc vào các cậu.
"
" Vậy bà nói đi...!"
" Cậu nhóc đó phải khai trai lần đầu với người mình thật lòng yêu, như vậy con quỷ mới hết hy vọng.
"
Lâm Quân: "..." Hả? Nghĩa là Cao Thiên Dụ phải tự nguyện dâng mông cho người mình yêu ấy hả?
Vẻ mặt anh nhìn bà lão kiểu " Bà không nhầm ấy chứ? ", bà lão nhún vai " Tin không tùy cậu.
"
Anh tạm không nói về vấn đề đó nữa, giờ anh muốn biết vấn đề của mình
" Lúc nãy, bà biết được tôi không thuộc về nơi này.
Nếu tôi nói tôi là người xuyên không tới đây và thế giới này là một quyển tiểu thuyết ở thế giới của tôi...bà biết không? "
" Ta tin, có rất nhiều vụ trụ chạy song song khác nhau.
Không phải chúng không có thật mà chúng ta không biết về nó mà thôi...khụ, khụ..
"
Đột nhiên bà lão lên cơn ho khan, anh có chút lo lắng
" Bà không sao chứ? "
" Khụ...không sao, ta phải đi rồi, có duyên gặp lại.
"
" Chào bà.
"
Mặc dù còn nhiều điều khúc mắc nhưng anh nghe vậy đành để bà lão rời khỏi
Giờ mới thấy Cao Thiên Dụ khá lâu rồi chưa quay lại...!không lẽ xảy ra chuyện gì