Đường Hạo nhìn lão nhân, trong lúc nhất thời tâm tu bách chuyển thiên hồi, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra lão nhân tại sao lại ra tay với hắn.
Không nghĩ ra liền không thèm nghĩ nữa, lão nhân này càn quấy cũng triệt để kích phát hỏa khí ở đáy lòng Đường Hạo.
Cao nhân tiền bối thì sao?
Đường Hạo triệt thoái phía sau một bước, né tránh lão nhân một chưởng.
Lão nhân chỉ cười khà khà, đánh ra một nửa chưởng lực lập tức lại thu về.
Trong nội tâm Đường Hạo giận dữ, không rõ lão nhân kia vì sao làm khó dễ mình.
Hắn lạnh giọng xuống: "Xin tiền bối chỉ giáo!"
Vừa sải bước, Đường Hạo đối mặt với lão quái vật tu vi cao siêu không biết sống bao lâu, ngạo nhiên như tùng.
"Này, tốt!"
Lão nhân trong mắt lóe lên một tia tán thưởng, bàn tay thành trảo hướng Đường Hạo vồ tới!
Ông!
Không khí chấn động, Đường Hạo chỉ cảm thấy trảo của lão nhân huyền ảo dị thường, giống như một trảo liền bao phủ toàn bộ thiên địa.
Hắn có thể cảm nhận được, lực đạo cũng không cường đại, cũng chỉ tương đương mình là Túy thể cảnh Tầng 3 mà thôi.
Nhưng trảo của hắn lại hết sức huyền ảo, kình lực bén nhọn như vậy đã bao hàm toàn bộ không gian quanh thân mình.
"Cao thủ!"
Trong nội tâm Đường Hạo rùng mình, lão nhân kia tùy ý vồ một cái liền làm cho hắn có cảm giác không thể nào địch nổi.
"Không, ta không thể bị hắn tùy ý đánh bại, hắn sử dụng lực lượng cũng chỉ là Túy thể Tầng 3 mà thôi."
Đường Hạo khí huyết chấn động, toàn bộ tinh thần đều chú ý công kích của lão nhân, dưới đáy mắt ánh sáng màu lam lóe lên.
Thời gian trì hoãn!
Móng vuốt sắc bén rốt cục chậm lại, trong mắt Đường Hạo hiện lên rõ ràng quỹ đạo công kích của lão nhân.
"Chỗ đó vừa vặn dùng Kinh Lôi Kiếm có thể phá!"
Bắt được một chút kẽ hở, Đường Hạo lập tức ra tay.
Kiếm chỉ cùng nhau, khí huyết cổ đãng, lực lượng bàng bạc trào ra, một kiếm Kinh Phong ra!
XÍU...UU! !
Lấy tay thay kiếm, một kiếm đâm ra, đúng ngay điểm yếu của lão nhân, OÀ..ÀNH!
Đường Hạo bay ngược mà ra.
"Ha ha, tiểu tử, hiện tại ngươi phục chưa?"
"Không phục!"
Đường Hạo tiện tay lau lau một ít vết máu, cắn răng nói ra.
Hắn xác thực không phục. Mình rõ ràng nhìn ra sơ hở, chỉ là Kinh Lôi Kiếm pháp vận dụng còn chưa thuần thục mới không thể phá giải một chiêu kia.
Giống như vừa rồi, tốc độ xuất thủ của hắn nhanh hơn hai phần, góc độ lại xảo trá hai phần, khí huyết chấn động cường thịnh thêm một tia, hắn tuyệt đối có thể phá giải này.
"Lại đến!"
Đường Hạo nằm trên mặt đất suy tư một phen, nhảy lên, xuất thủ lần nữa.
Phanh!
"Xin tiền bối chỉ giáo!"
...
Lần thứ hai mươi mốt bị đánh bay, Đường Hạo rốt cục lĩnh ngộ được huyền ảo của Kinh Lôi Kiếm thức thứ nhất.
Bị đánh bay hai mươi mấy lần còn đoán không ra lão nhân cũng không phải là tìm hắn để gây sự, mà đang chỉ điểm hắn vũ kỹ, Đường Hạo này có thể tự sát được rồi.
"Lần này thật sự đã hiểu?"
Lão nhân mỉm cười nhìn thiếu niên trước mắt quần áo chật vật, con ngươi sáng ngời mà cứng cõi, dù cho lão nhân kinh nghiệm mưa gió cũng không khỏi có chút động dung.
Thiếu niên này nhận tính và lực lĩnh ngộ kinh người để cho lão nhân tán thưởng đạt đến cao nhất.
Nếu không phải ... Hắn ép chế ý niệm thu đồ đệ trong đầu.
"Đa tạ tiền bối chỉ điểm."
Đường Hạo cung cung kính kính thi lễ một cái, hắn hiểu được, không có lão nhân chỉ điểm hắn không có khả năng lĩnh ngộ Kinh Lôi Thập Tam Kiếm nhanh như vậy.
"Đúng đấy! Xem tiểu tử ngươi thuận mắt mà thôi."
Lão nhân ha ha cười vỗ vỗ bả vai Đường Hạo, trong mắt vẻ tán thưởng càng đậm .
"Được rồi, ngươi đi đi, lão già ta động một lát cũng mệt mỏi, nên đi ngủ thôi."
Nói xong, lại nằm trở về.
Cũng không để ý tới Đường Hạo nữa, tự mình đả khởi chợp mắt.
Đường Hạo nhịn không được cười lên, vị tiền bối này tính cách thật đúng là, ngay thẳng đáng yêu.
Lấy được ba quyển sách, Đường Hạo cung kính thối lui ra khỏi Huyền Vũ các, vô ý thức hướng nội các nhìn thoáng qua cũng không nhìn thấy hai người Đường Tử Họa, chắc là đã sớm chọn xong bí tịch đi rồi.
Đường Hạo tự về đến nhà, phụ thân cùng Vũ Ngưng đã ngủ rồi.
Về tới gian phòng của mình, đem vài cuốn sách hướng trên mặt bàn vừa để xuống, Đường Hạo lại không thể chờ đợi được lấy ra Kinh Lôi Thập Tam Kiếm.
Vừa mới cùng lão nhân chiến một trận, hắn triệt để nhận thức sự cường đại của bộ công pháp này dù chỉ có ba chiêu, cũng tuyệt đối là đứng đầu Phàm Giai công pháp.
Đem nội dung trong sách toàn bộ ghi nhớ, Đường Hạo nhắm mắt ngồi xuống, tiến hành minh tưởng suy diễn.
Trong lòng của hắn vừa nghĩ tới Kinh Lôi Kiếm pháp, nhận thức dĩ nhiên cũng xuất hiện một cái Ảnh Tử cực kì nhạt.
Cái bóng kia vừa xuất hiện là bắt đầu vũ động.
"Đây là cái gì?" Đường Hạo cũng không phát giác được, lúc Ảnh Tử xuất hiện, tròng mắt của hắn ánh sáng màu lam lóe lên một cái rồi biến mất.
Sau một khắc, Ảnh Tử động!
Nó một tay cầm kiếm, chậm rãi hướng phía trước đâm một cái, rõ ràng là Kinh Lôi Thập Tam Kiếm!
Thức thứ nhất, một kiếm Kinh Phong.
Ảnh Tử khẽ động, nhẹ nhàng như gió, một kiếm đâm ra giống như kéo lấy không khí bốn phía cấp tốc xoay tròn!
Đường Hạo lúc trước lĩnh ngộ Kinh Lôi Kiếm thức thứ nhất cũng chỉ là một thô sơ,