Loại Biên bức bốn đầu quái dị này, thân thể lại ngay ngắn thẳng tắp, tựa như một miếng vải đen, ngăn chặng ánh sánh lại.
Tam Thủ Viên Hầu nhìn Biên bức giữa không trung, vẻ mặt có chút ngưng trọng, thấp giọng nói: “Đây là Tứ Tà Biên Bức, bốn cái đầu kia có thể đồng thời phun ra thủy, hỏa, độc khí cùng lôi điện, ở trong đông đảo huyền linh dị thú tại Tuyệt Thiên lĩnh, được coi như là người khó chơi. Ở bên trong tầng 2 này cũng coi như là bá chủ số 1, số 2.
Tần Thiên hỏi: “Ngươi có nắm chắc đối phó được không?”
Tam Thủ Viên Hầu nói: “Trước đây không có giao thủ qua với hắn, nên tình huống cụ thể thế nào khó mà nói trước được”
Phía trước, Tứ Tà Biên Bức tựa hồ nghe được cuộc nói chuyện giữa Tam Thủ Viên Hầu cùng Tần Thiên, liền phát ra tiếng cười quái dị.
“Chỉ là một con khỉ, vậy cũng xứng động thủ cùng ta, thật sự là không muốn sống”
Hạt vương khích bác, nói: “Nó dám xem thường ngươi tề, cho nó nhìn một chút màu sắc đi”
Tam Thủ Viên Hầu hừ nói: “Ngươi đối với hắn có hứng thú như vậy, ta tặng cho ngươi đó”
Hạt vương ngượng ngùng nói: “Ta sao có thể so với ngươi được chứ, ta mà có được bổn sự, sớm đã đem nó đánh cho kêu cha gọi mẹ rồi”
“Ít nói lời tâng bốc ta đi, một chút tiểu kế nho nhỏ này của ngươi ta biết rất rõ. Ta hiện tại tính toán cho ngươi qua đó phân tán lực chú ý của nó, sau đó nhân cơ hội này chạy đi …”
Hạt vương kinh hô: “Vậy sao được, ta đi chỉ có chịu chết, ngươi không thể đem ta đẩy vào hố lửa đấy chứ”
Tam Thủ Viên Hầu cười hắc hắc, nói: “Ta đã quyết định rồi, ngươi tự mình cầu nhiều phúc đi … di … không ổn”
Tam Thủ Viên Hầu lướt ngang trăm trượng, tránh né đánh lén từ phía sau, nghiêng người chú ý đến tình hình đột phát.
Nhưng chỉ thấy, ở chỗ lúc trước Tam Thủ Viên Hầu đứng, giờ phút này lại xuất hiện một thân ảnh cầu vồng diễm lệ, màu đỏ như ngọc, ánh sáng tinh khiết, làm cho người ta có cảm giác rung động.
Một tiếng kinh nghi từ bên trong cầu vồng vang ra, tựa hồ đối sự nhanh nhẹn của Tam Thủ Viên Hầu làm cho nàng cảm thấy giật mình.
Tần Thiên thấy đạo thân ảnh cầu vồng này, trên khuôn mặt lộ vẻ kinh diễm, người đánh lén này là một giai nhân phong hoa tuyệt đại có một không hai.
Bộ quần áo đỏ như màu máu hiện ánh sáng thuần khiết, dáng ngươi cao gầy đầy đặn xinh đẹp động lòng người, kết hợp làn da trắng nõn nà tinh sảo, dung nhan tuyệt mỹ thần thánh, làm cho người ta có cảm giác phong nhã thanh thuần.
Tam Thủ Viên Hầu nhìn người này, con ngươi híp lại, tự đáy mắt hiện lên một quang mang kim sắc, tựa hồ lộ ra huyền cơ nào đó.
“Nữ nhân này có chút ý tứ a, ngươi phải cẩn thận một chút”
Tần Thiên không hiểu được, nghi ngờ nói: “Cẩn thận cái gì cơ?
Tam Thủ Viên Hầu mắng: “Cẩn thận nàng trộm đi trái tim ngươi đó, quá ngốc!”
Tần Thiên có chút lúng túng, tự giễu nói: “Ta cũng đoán như vậy, đoán chừng nàng vậy mà chướng mắt”
Tam Thủ Viên Hầu cười hắc hắc, nói: “Nàng ta nếu đã chứng mắt, sao lại xa xôi vạn dặm chạy tới đây tìm ngươi chứ?”
Tần Thiên cười khổ, nói: “Loại cảm giác bị truy đuổi như thế này, cũng không đáng đem ra khoe”
Giai nhân có một không hai nhìn chằm chằm Tần Thiên, hai mắt tựa như lốc xoáy, lóe ra ánh sáng linh động, một loại lực huyền diệu như có như không quấn quanh người Tần Thiên.
“Đi theo ta, nơi này không phải là chỗ ngươi lưu lại”
Thanh âm thanh thúy dễ nghe, lộ ra mấy phần phiêu dật làm cho người ta có một loại cảm giác kỳ ảo thần thánh.
Tần Thiên hỏi lại: “Ngươi là ai, sao muốn mang ta đi?”
Giai nhân có một không hai cười tao nhã một tiếng, tiếng cười như đua hoa trăm nở.
“Thánh tâm như nguyệt, Xích thành như huyết. Ta là Hỏa Linh thánh nữ Thánh Mẫu Thiên Cung – Băng Tâm!”
Tần Thiên nhẹ giọng nói: “Băng Tâm, cái tên rất dễ nghe, đáng tiếc ta không biết Thánh Mẫu Thiên Cung ở chỗ nào, cũng chưa từng nghe qua chuyện của ngươi”
Tam Thủ Viên Hầu mắng: “Ngu ngốc, Thánh Mẫu Thiên Cung là môn phái đứng đầu trong mười đại môn phái Khởi Nguyên đại lục, là một trong 100 đại môn phái tại đại thế giới Khởi Nguyên, so với Thiên Kiếm tông, Chiền Thần tông lợi hại hơn nhiều”
Tần Thiên cả kinh, nhưng ngay sau đó cười khổ, nói: “Xem ra ta thật là vinh hạnh đó nha, lại làm phiền Thánh nữ ra tay, thật là ngượng ngùng”
Băng Tâm thanh nhã nói: “Không sao, người không biết không tội. Ngươi hiện tại theo ta rời đi, cũng coi như là không quá trễ”
Tam Thủ Viên Hầu cười hắc hắc nói: “Hắn cho dù có muốn rời đi cùng ngươi, nhưng không có