Đúng hai giờ rưỡi, Nghiêm Cái bước vào nhà.
Có thể thấy anh vẫn rất nghe lời mẹ, sau hai rưỡi sáng tuyệt đối không lang thang bên ngoài mà ngoan ngoãn về nhà.
Anh đặt vali xuống, phản ứng đầu tiên là đi ra ban công.
Trước khi đi Nghiêm Cái có gọi người tới chăm mấy bé cưng của anh.
Quả nhiên không qua tay anh thì bé nào trông cũng mơn mởn.
Trong góc còn có một chậu sen đá san hô trông đặc biệt bắt mắt.
Nghiêm Cái nhìn xong nhất thời không thấy buồn ngủ, cứ thế ngồi trước mặt chậu sen đá.
Đây là loại cây ưa lạnh, mùa đông đến còn phát triển nhanh hơn.
Những phiến lá giống như những hạt ngọc nhỏ, một cụm màu đỏ lại lẫn một ít xanh non, tròn tròn đáng yêu.
Nghiêm Cái chống cằm nhìn rất lâu, vài phút sau vẫn không nhịn được đưa tay chạm vào nó.
Có điều anh cũng không dám chạm lâu, chỉ sợ đụng một cái là gây hại, quay đi quay lại chỉ dám niết nhẹ hai mảnh lá cây mà thôi.
Nghiêm Cái nhắm hai mắt, cũng không biết bản thân đang nghĩ gì.
Nửa tiếng sau, đồng hồ điểm 3 giờ 9 phút sáng, Nghiêm Cái đeo khẩu trang, cả người bọc kín mít, trong ngực ôm một chậu sen đá san hô, một lần nữa có mặt tại sân bay.
*
Lục Thú cúp điện thoại xong thì lại ôm bát lựu, cắn từng hạt một.
Không biết qua bao lâu, ngón tay hắn với vào trong bát, chỉ thấy một cái đáy không.
Hắn không thèm liếc mắt một cái, dùng đầu ngón tay quay một vòng trong bát.
Rồi, hắn đúng là không biết để dành là gì, chỉ ăn từng hạt mà cũng đã hết sạch.
Lục Thú đưa tay, yên lặng ném cái bát lên bàn.
Hiện tại chắc là anh đã về đến nhà?
Có thể đã nằm trên giường đánh một giấc rồi, cũng có thể vẫn đang liều mạng đọc kịch bản, cũng có thể là đang...!Dù sao thì cũng chẳng nhớ đến hắn.
Lục Thú mở WeChat, bắt đầu gửi tin nhắn làm phiền anh cả nhà mình.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Anh già, anh trai ruột ới, vẫn đang làm việc à?
Vài giây sau, có người trả lời.
Lục Thú ngạc nhiên cầm điện thoại, lại thấy tin đến như này.
Lục Điển: Xin chào Lục thiếu, tôi là Lucy, trợ lý cá nhân của tổng giám đốc Lục.
Giám đốc Lục đã đi nghỉ, có yêu cầu tôi thay mặt ngài ấy nói chuyện phục vụ ngài.
Xin hỏi có phải ngài cần thêm tiền tiêu vặt không?
Lục Thú thấy thất vọng, bắt đầu gõ chữ.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Cô nói với anh tôi: Là đàn ông, tôi không cần tiền tài, tôi cần bạn trai.
Lục Điển: Thưa Lục thiếu, giám đốc Lục đã đi nghỉ, từ chối nói chuyện với ngài.
Ngài ấy đã giao nhiệm vụ cho tôi, hy vọng ngài có thể giúp tôi hoàn thành công việc được giao.
Xin hỏi ngài có cần tôi giúp làm gì không?
Lục Thú thấy hơi chán, lại tiếp tục cuộc trò chuyện.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Tôi cần bạn trai.
Lục Điển: Xin hỏi mẫu người ngài thích là gì? Nếu được, tôi có thể giúp ngài sắp xếp vài buổi hẹn hò.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Cô đoán xem.
Lục Điển: Đây là công việc của tôi, xin ngài vui lòng không nói đùa, cảm ơn.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Thật ra tôi không có nhiều yêu cầu lắm.
Lục Điển: Vâng, mời ngài nói.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Vừa đẹp vừa tiên khí, vừa lạnh vừa ngầu, vừa đáng yêu vừa ngọt, biết làm nũng biết độc miệng, lên được phòng khách xuống được giường lớn, có thể nằm dưới tôi gào khóc nói yêu tôi.
Lục Điển: Xin lỗi Lục thiếu, tôi nghĩ người như vậy không tồn tại.
Lục Điển: Giám đốc Lục đề nghị ngài chú ý lời nói có chừng mực, cảm ơn.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Người như vậy hôm qua còn nằm ngủ bên cạnh tôi, cô đoán xem là ai? Đoán đúng tôi sẽ bảo giám đốc Lục đổi việc khác cho cô, không tra tấn cô nữa.
Lục Điển: Cảm ơn ngài, tôi nhất định sẽ suy nghĩ thật kỹ.
Lục Thú gửi một tấm ảnh qua, trên ảnh chỉ có một dòng chữ: "Đây là công việc của tôi, xin ngài vui lòng không nói đùa, cảm ơn."
Lục Điển: Xin lỗi Lục thiếu, chuyện đã qua xin đừng nhắc lại.
Lục Điển: Xin hỏi ngài có thể gợi ý một chút không?
Người chơi Nhân Dân Tệ: Tôi nói vẫn chưa đủ chi tiết à?
Một lúc sau, trợ lý Lucy gửi danh sách nam diễn viên trong showbiz được khen là "Vừa đẹp vừa tiên khí" cho Lục Thú.
Lục Thú nhìn qua, không có Cái Cái cưng của hắn.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Cô tìm account marketing nào đề cử thế? Bọn họ cần đi khám lại mắt.
Lục Điển: Xin lỗi ngài.
Một danh sách khác nhanh chóng được gửi tới.
Lục Thú nhìn lướt qua, vẫn không thấy hai chữ kia.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Người này cũng cần đi khám lại mắt.
Lục Điển: Xin lỗi ngài.
Đoán đi đoán lại nhiều lần, Lục Thú thấy mất hứng, gửi luôn một tấm ảnh của Nghiêm Cái sang.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Cô khen anh ấy đi, khen lên trời, khen đến lúc tôi thấy vui vẻ.
Lục Điển: Tiên sinh Nghiêm Cái quả là dung mạo đường đường, trẻ trung tuấn dật, tướng mạo phi phàm, tài năng tuyệt đỉnh, anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong...!
Phía sau còn có một đoạn dài.
Lục Thú lười đọc, trực tiếp gõ chữ trả lời.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Mấy câu thành ngữ vớ vẩn này có thể dùng để miêu tả anh ấy sao?
Lục Điển: Tiên sinh Nghiêm Cái thật sự rất đẹp.
Ngài ấy khí độ bất phàm, vừa đẹp vừa tiên khí, vừa lạnh vừa ngầu...!
Người chơi Nhân Dân Tệ: Đừng copy lời tôi, cảm ơn.
Hồi lâu sau, bên kia cuối cùng cũng nhắn lại.
Lục Điển: Tiên sinh Nghiêm Cái...!Tiên sinh Nghiêm Cái và Lục thiếu ngài chính là một cặp trời sinh, trời đất tác thành.
Tiên sinh Nghiêm Cái chắc chắn cũng rất thích ngài.
Hai người tâm đầu ý hợp, gắn bó không rời, nhất định có thể nắm tay nhau vượt qua mọi khó khăn gian khổ.
Giao diện Wechat im lặng tầm năm, sáu giây, sau đó tin nhắn như pháo hoa nhỏ ùn ùn kéo đến.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Có thể nói nhiều hơn.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Gọi là Thiếu phu nhân.
Trợ lý Lucy ngộ ra chân lý, bắt đầu nỗ lực lấy lòng đại gia.
Lục Điển: Vâng.
Ngài và Thiếu phu nhân trong lòng chỉ có một mình đối phương, cùng Thiếu phu nhân ân ái ngọt ngào...!
Lục Thú đọc từng dòng chữ trên màn hình, tâm trạng cũng dần khá hơn.
Có điều đặt vào đời thật —
Chỉ sợ một phần nhỏ thành sự thật cũng là nhờ ông trời đặc biệt chiếu cố hắn.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Đi tìm anh tôi, nói em trai anh ấy lún sâu vào ái tình, không thể thoát thân, ngày càng gầy yếu hao mòn.
Trợ lý lập tức tỉnh táo lại: Giám đốc Lục hiện tại đã đi nghỉ.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Cơ hội chỉ có một lần, nếu cô thích nói chuyện với tôi như vậy —
Lục Điển: Cảm ơn ngài, tôi lập tức liên hệ với giám đốc Lục.
Một lát sau, phong cách nói chuyện thay đổi.
Lục Điển: Nửa đêm không ngủ, làm cái gì đấy?
Người chơi Nhân Dân Tệ: Em trai anh thất tình, an ủi cậu ấy đi.
Lục Điển: Ra gần đây chú bận yêu đương à?
Người chơi Nhân Dân Tệ:...!
Lục Điển: Hay cần thêm tiền tiêu vặt?
Người chơi Nhân Dân Tệ: Em không cần, em đầu tư tự có tiền.
Có điều anh không sợ em đột tử à?
Lục Điển:.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Em nghĩ tiêu đề giật tít giúp anh rồi đấy.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Kinh hoàng! Con trai thứ hai nhà họ Lục đột tử vì thức khuya, chuyện này cuối cùng là vì anh trai sai hay vẫn là anh trai sai?
Lục Điển:.
Lục Thú liếc mắt một cái là hiểu hắn muốn nói gì, bắt đầu nhắn tin trả lời.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Em thất tình.
Lục Điển: Chú vẫn chưa theo đuổi được cậu minh tinh kia?
Người chơi Nhân Dân Tệ: Gọi là em dâu.
Lục Điển:.
Lục Điển: Chú vẫn chưa theo đuổi được em dâu?
Người chơi Nhân Dân Tệ: Cứ nhắc đến là nước mắt lại trào ra.
Người ta căn bản không thích em, áng chừng cứ nhìn thấy em là khó chịu, toàn là em mặt dày la liếm, không biết xấu hổ.
Lục Điển: Để anh gọi người đem cậu ta đến chỗ chú?
Lục Thú nhìn, không nhịn được cười.
Người chơi Nhân Dân Tệ: Anh hay lắm, hiện tại đã