Trong lòng Hạ Sở tràn đầy mong chờ đợi đáp án, tựa hồ lần này hơi lag, là tốc độ wifi không tốt sao ??
Không cho cô suy nghĩ nhiều, đáp án đã có
- Thật xin lỗi, tìm kiếm không có kết quả
Hạ Sở hơi thất vọng, bất quá cũng có thể tiếp nhận: Dù sao cũng chỉ là một ipad làm việc, làm sao có thể ghi chép vấn đề tình cảm riêng tư được chứ ??
Đang lúc suy nghĩ nên tìm kiếm một vấn đề khác, "Ipad" đột nhiên hiện thông báo
- Căn cứ vào tìm kiếm, đã tìm được một số tin tức trên mạng
Lợi hại !! Hai con mắt Hạ Sở lóe sáng như sao, có chút hăng hái nhìn sang, cái ipad này nguyên lai không chỉ tìm kiếm tin tức thông tin nội bộ, còn có thể tìm kiếm trên mạng nha
Tin tức hiện lên, một đoạn văn dài xuất hiện ở trên màn ảnh
- Theo số liệu thống kê, các nữ tử luôn luôn thích chồng của mình
- Chồng hợp pháp của cô là Giang Hành Mặc
- Cô thích Giang Hành Mặc
Hạ Sở "..."
Thích cái quỷ !! Ai lại thích một tra nam chứ
Hạ Sở cũng không tức giận. Cô cảm thấy ipad cũng chỉ là đồ công nghệ, mặc dù nó có thể lợi hại nhưng cũng chỉ là một chương trình
Tìm thấy một đồ vật lấy xác suất tính, cũng không phải cảm nghĩ của con người. Trên lý thuyết, vợ thích chồng cũng là điều đương nhiên. Nhưng thế giới này ngàn cặp đôi kết hôn, không thích bạn chung đời của mình thì thôi đi
Hạ Sở suy nghĩ một chút, mở ra một trang mới, viết một ghi chép mới : Đàn ông thích nhất - Hạ Hầu Chân; phụ nữ thích nhất - Dương Giai Dong
Hạ Hầu Chân là ba cô, Dương Giai Dong là mẹ cô. Đây mới là những người cô thích nhất
Cô viết những thứ ngược lại cũng không phải vì bề ngoài, nghĩ là vạn nhất ngày nào đó cô lại trở về khoảng thời gian kỳ thi đại học kết thú, cũng có thể để lại sự nhắc nhở cho mình ở hai mươi tám năm sau : Cha mẹ là chân ái, rời xa tra nam
Đáng thương là cô không biết đầu bên kia ipad còn có một người
Mà người này lúc thấy cô gõ hàng chữ xuống, tim giống như bị ném vào cáp treo điên cuồng chạy đi
Thời gian không còn sớm, Hạ Sở không tiếp tục "chơi' với ipad nữa, mà tâm tình vui vẻ ngăm bồn, tắm một cái liền ngủ
Một ngày này, Hạ Sở suy nghĩ nhiều ngày như vậy rốt cục cũng đưa ra một quyết định
Cô phải đi tới bộ kỹ thuật, cô phải dũng cảm đối mặt vấn đề
Thành bại hay không thì dựa vào em ấy, bạn học ipad ! Hạ Sở trên tay cầm ipad, cả người như có sức mạnh
Trên đường tới công ty, Hạ Sở nói với Ethan "Hội nghị lúc tám giờ đẩy đi, tôi đi tới bộ kỹ thuật một chuyến"
Ethan bình thường trầm ổn lúc này trên mặt cũng lộ ra bộ dáng thở phào
Hạ Sở nhìn thấy trong lòng lại có trống rỗng. Ngay cả viêc khiến Ethan có thể tín nhiệm mình như vậy, cô lúc hai mươi tám tuổi rốt cuộc có bao nhiêu bản lãnh!
Đến "Liên Tuyến" xử lý một số vấn đề nhỏ khẩn cấp, an bài công việc lệ thường một chút, Hạ Sở liền đi tới bộ kỹ thuật
Càng ngày càng quen thuộc với kiến trúc này, Hạ Sở liền đối với người thiết kế sinh ra sự khâm phục
Vừa mới đến, có thể cảm thấy các đường nối đến trụ sở chính quá rườm rà, quá lượn quanh, quá dễ dàng lạc đường. Hơi hiểu những chỗ tốt của bản thiết kế này
Nhà chọc trời đương nhiên sẽ rộng lớn rộng rãi, có thể hướng kéo dài lên những tầng cao vô hình tạo cho các nhân viên có sự ngăn cách, nâng độ khó của việc hợp tác lẫn nhau, giảm thấp hiệu suất làm việc mà bỏ lỡ những chỗ tốt phát sinh
Bây giờ cấu tạo hơi quen thuộc một chút liền cảm thấy các bộ độc lập nhưng lại dung hợp với nhau, ra cửa liền có thể gặp ai cũng được
Trước còn có một ví dụ rất thân thiết được mọi người đăt là "Phòng giải khát Idea"
Nói đúng hơn là một tổ có hạng mục gặp vấn đề khó khăn, họp mười mấy lần cũng không có đầu mối, người phụ trách liền đi tới phòng giải khát không gặp khó khăn gì, đi gặp những người tổ hạng mục khác, tùy tiện trò chuyện một lát, lại sáng tỏ thông suốt, vấn đề khó khăn cũng giải dễ dàng giải quyết xong
Thật ra thì cũng không trò chuyện đặc biệt gì, chẳng qua là đầu óc mỗi người khác nhau, có thể thấy sự việc cũng không giống nhau, hơn nữa các hạng mục mỗi tổ am hiểu cũng bất đồng, cái này đối với người này là vấn đề khó khăn, đối với người khác chẳng khác mà nói có lẽ bài tập mẫu giáo
Trường hợp này là hai thứ không liên quan với nhau, có lúc sẽ va chạm sẽ ra một tia lửa tuyệt vời
Hạ Sở một đường đi tới bộ kỹ thuật, lúc đẩy cửa đi vào, lập tức có mấy người vây lại
Bởi vì từng tra trên ipad, cô nhận ra bọn họ
Trước mặt là một người đàn ông có trán bóng loáng, khóe miệng cũng đều khô nứt có tên là Tào Tư Viễn , là người phụ trách chính trong bộ, cũng là "Đại tướng tâm phúc" của Hạ Sở
Tào Tư Viễn thấy Hạ Sở tựa như nhìn thấy được cứu tinh, hận không thể chảy nước mắt "Megan, cuối cùng cô cũng tới"
Hạ Sở "..."
Cô thật muốn nói. Đại thúc chú đừng khóc, chú mà khóc là cháu chịu không nổi
Tào Tư Viễn đã ba mươi lăm tuổi, Hạ Sở mười tám tuổi gọi người này là đại thúc là chuyện đương nhiên
Dĩ nhiên đây không phải lúc để khóc, bây giờ thời gian rất gấp, nếu không nắm chặt chút, bọn họ ngay cả khóc cũng không kịp, chỉ có trực tiếp cuốn gối đệm mà về nhà
Tào Tư Viễn cũng không nói nhảm nữa, dẫn Hạ Sở tới, nhanh nhẹn thao tác hệ thống trước mắt
Hạ Sở ngoài mặt là nghiêm túc nhìn xem, nhưng trên thực tế thì đã sớm mơ màng ở đâu trên trời rồi
Đều là lập trình viên, Tào Tư Viễn vừa hay là một người có chức vụ cao, nhìn bàn tay mập mạp đang làm việc rồi lại nghĩ tới bàn tay thon dài trắng nõn của Dante... thật sự không so sánh thì làm sao có không có tổn thương chứ, Hạ Sở than thở : Lão Tào dẫu sao cũng là "chú", không so được với người hai mươi tuổi trẻ được
Thay đổi suy nghĩ một chút, cô lại nghĩ tới mình cũng đã hai mươi tám, có thể so với Dante còn lớn hơn mấy tuổi, cô liền đen mặt lại
Tào Tư Viễn mấy ngày nay đã thức đêm, giọng gần như khàn khàn, đối với Hạ Sở nói "Mấy cái này bug từ đầu đến cuối không cách nào giải được, tôi đã thử cách khác, thử biên soạn đoạn này lần nữa, nhưng chính là không thể nào..."
Ông vừa mong đợi vừa nói, Hạ Sở cũng chỉ có thể chăm chú nghe, nhìn như rất nghiêm túc nhưng thật ra đã sớm loạn rồi
Bất quá cô trong ngày thường xây dựng một ảnh hượng rất nặng, hơn nữa bộ kỹ thuật đều là những fan cuồng của cô, cho nên không có chút nào nghi ngời nữ thần nhà mình xem không hiểu
Tào Tư Viễn nói một hơi, mặc dù vấn đề còn chưa giải quyết được, chỉ thấy Hạ Sở đã tới, ông cảm thấy chuyện này không còn một vấn đề nữa
Ba năm trước đây, ông chưa hề nghĩ tới mình ở phương diện này sẽ bội phục một nữ nhân, mà bây giờ ông đối với Megan là bội phục sát đất, tôn thờ
Hạ Sở gật đầu một cái, dưới ánh mắt tràn đầy mong đợi của lão Tào mà hỏi một câu không hề liên quan "Từ Chi Hàn đâu ??"
Tào Tư Viễn sững sốt một chút, cũng không biết nên mở miệng như thế nào
Hạ Sở lại hỏi "Phùng Vũ Hằng, Chu Duệ, Cổ Khánh Thiên... đám người này cũng cùng nhau nghỉ phép hết à ??"
May mắn là trí nhớ của cô rất tốt, tối hôm qua những thông tin đến đồ vật nguyên dạng đều còn đọng trong đầu
Tứ Chi Hàn chủ yếu là người phụ trách tổ bộ phận kỹ thuật trò chơi, còn lại mấy người cũng đều là lập trình viên cao cấp, phải là ở nơi này bận bù cổ lên, nhưng lúc này bọn họ tất cả đều không ở đâu
Hạ Sở ngữ khí hỏi thăm rất bình tĩnh, nhưng lại để bọn người lão Tào nghĩ xa thậm chí là Ethan nghe xong, lưng phía sau liền phát lạnh: Hạ Sở thường ngày đều là gọi bọn họ bằng tên Tiếng Anh, bây giờ lại