.
.
30 sau!
Diệp Tĩnh Thanh đến gara sửa xe lễ phép:
- Cho tôi lấy chiếc ô tô màu trắng đặt sửa tuần trước ạ, tôi là Diêp Tĩnh Thanh
- À, của cô là 1350 tệ ạ
Tĩnh Thanh đưa tiền rồi rời chỗ sửa xe
Sau đó cô đến Tôn Thị, bước vào thì thấy Hạ Tú Yên cùng với mấy cô tiếp Tân khác đang bị Tiêu Thiên Ngân la mắng, cô ta sẵn giọng:
- Đây là Tôn Thị, là một tập đoàn lớn sau mấy cô lại thiếu tôn trọng người khác như vậy, tôi là quản lí và đương nhiên cũng là cấp trên của các cô hà cớ gì các cô lại thiếu tôn trọng tôi như vậy, mấy cô đáng bị sa thải, tôi sẽ đi gặp Tôn Tổng, đề nghị anh ấy đuổi việc các cô
Hạ Tú Yên
- Xin chị Thiên Ngân tha lỗi cho bọn em, xin chị
Tĩnh Thanh thấy vậy
- Xin lỗi cho hỏi tại sao chị lại muốn sa thải họ ?
- Cô cũng tới đây làm mấy nhân viên què như bọn họ sao ? Hức nực cười thật đấy
- Tôi là thư kí của Tôn Tổng chuyên bên đối ngoại
- Cô đang lừa người sao, trình độ học vấn của cô tới đâu mà có thể làm trợ lý chuyên bên đốu ngoại, đang hù tôi sao ?
Hạ Tú Yên
- Chào thư kí Diệp
- Chào mấy cô, bữa sáng tốt lành
- Cảm ơn
Tiêu thiên Ngân tức tối
- Tôi là quản lí tôi có quyền sa thải họ
- Tại sao cô lại sa thải họ ?
- Họ không chào tôi, thiếu tôn trọng tôi.
- Vậy cô có biết tiếp tân có rất nhiều công việc, họ cần phải làm thời gian đâu mà cung phụng cô
- Cô! Cô
- Mong chị nể mặt họ đang bận bịu tha lỗi cho họ
Tiêu Thiên Ngân tức điên
- Được
- Quản lí Tiêu thật độ lượng, chào cô tôi đi làm việc của tôi đây
-! !.
.
Bước vào phong tổng giám đốc, thấy Tôn Thất Thiên đang cầm diếu thuốc trên tay, cô im lặng
- Đến rồi à
- Vâng thưa Tôn tổng
- Em hãy lại bàn làm việc dịch toàn bộ số hồ sơ đó đi, chiều nay đi gặp khách hàng cùng tôi
- Tôi!.
được thưa tôn tổng
Số hồ sơ đó phải tốn cả tuần mới làm xong mà anh yêu cầu cô làm trong nửa ngày, cô chỉ biết nghe theo, ngoan ngoãn ngồi vào bàn cậm cụi làm việc
! !
* Diệp Tuấn Du khi trên đường làm việc thì chợt nhớ đến việc Tĩnh Thanh nói lúc ăn sáng, lo lắng sợ Thịnh Bích đói nên ghé vào quán fastfood mua cho cô một chiếc Sandwich, rồi đi đến bệnh viện.
*PHÒNG 101
Thịnh Bích đang ngồi chăm chú dịch hồ sơ thì thấy Diệp Tuấn Du đi vào, thấy anh cô tươi tắn
- Bác sĩ Diệp đến rồi
- Chào buổi sáng Thịnh Bích, em đi làm sớm vậy
- Vâng, em phải làm mới nhận lương được chứ
- Em đúng là!
- Bác sĩ Diệp, anh biết lương của em bao nhiêu không ?
- Do em là người mới vào nên em được trả 8 ngàn tệ
- 8 ngàn tệ sao ?
- Anh biết đối với một tiểu thư như em 8