Lúc này có lẽ hầu hết các nữ sinh khá hụt hẫng thì có một cô gái người Trung Quốc gương mặt khá được, đôi mắt hẹp dài, cao tầm 1m70 đi về phía họ.
Vãy tay về phía Tôn Thất Thiên đáng vẻ bỡn cợt:
- Hi! Cậu chê bọn họ sao? Cũng đúng thôi, bọn họ tầm thường thế cơ mà.
Sao cậu thấy tôi thế nào?
-.....
- Được tôi ngõ lời là cậu có phước ba đời đấy.
Sao cậu còn xem thường không trả lời tôi
Cô gái kia có vẻ mất mặt, nhưng lời nói vẫn đầy rầu sự tự cao:
- Cậu biết tôi là ai không? Tôi là Tô Khuyên Kiều của OJ đó.
Biết chứ?
-.....
- được thôi, thứ Tô Khuyên Kiều này muốn khồn thể nào không đạt được, chờ đi rồi sẽ có ngày anh phải cầu xin tôi
-...
Cứ như thế chuyện tiểu thư tập đoàn OJ mê đấm một nam sinh được đồn tán đi rộng rãi.
Có người cười nhạo rằng Hay rồi, bây giờ cô ta đẹp mặt rồi đấy.
Tôi đã nói là cô ta sẽ không cưa cẩm được nam thần đâu mà.
Đâu phải có tiền là có tất cả đâu, thì đấy, cũng có ngày cô ta ra nông nổi này....
Do thành tích học tập cực kì tốt, Tôn Thất Thiên, khi vừa mới gửi đơn thực tập anh đã được 1 nhóm dự án quốc tế thực tập, và rất thành công.
Tôn Thất Thiên trong mắt mọi người lúc ấy là một chàng trai cới gương mặt đẹp như tạc tượng, thân hình cao ráo nhưng lại có ánh mắt lạnh vô hồn.
NHÓM FJ
Ôn Tử Lâm:
- Dự án lần này thành công như vậy là nhờ vào công sức của cậu cả đấy Tôn Thất Thiên
Tôn Thất Thiên:
- Điều do tất cả chúng ta cùng cố gắng nên mới thành công như thế thôi
Michake:
- Cậu ta nói đúng công lớn nhất thuộc về cậu.
Tối nay chúng ta đến quán bar mới mở được không? Xem như ăn mừng dự án thành công
Ôn Tử Lâm vui vẻ tán thành, còn Tôn Thất Thiên tay vẫn đang soạn tài liệu trên laptop trả lời bình thản:
- 2 anh đi đi, em không muốn đến những nơi đó
Ôn Tử Lâm:
- Khai thật đi, cậu có bạn gái rồi phải không? Không sao tự dưng cậu lại từ chối những nơi có đầy người đẹp như thế cơ chứ.
Michake:
- Đúng đấy
Tôn Thất Thiên im lặng một hồi lâu rồi đồng ý, anh nhủ thầm Cần gì phải nhớ mãi đến một người khiến bản thân đau khổ, tôi sẽ quên được em, sẽ cho em biết được những nổi đau của tôi lúc này
Từ đấy Tôn Thất Thiên dần trở nên thân thuộc với những quán bar và dần được mọi người đồn rằng là 1 playboy chính hiệu của thành phố London lúc này, nhưng chàng playboy này lại khiến các cô gái say như điếu đỗ vì ngoại hình lẫn tính cách nhưng 1 vấn đề được đặt ra là họ vẫn không có được gì khác ngoại trừ mớ tiền mà anh đưa sau khi họ ngồi cạnh anh tiếp rượu ra thì chả có gì cả.
chả có gì đặc biệt.
Tất nhiên những điều này nữ sinh trong trường đại học điều biết nhưng họ lại càng hâm mộ anh nhiều hơn, có người bảo Quyến rũ chết đi được, Tôi muốn được ở bên anh ấy dù 1 chút thôi cũng được nữa cơ,
anh ấy không hề động vào các cô gái ấy chứng tỏ anh ấy chỉ muốn chơi qua đường thôi sao, nhưng tại sao tôi lại u mê