Trận đấu này cuối cùng cũng thắng lợi, nhưng thắng so với dự đoán khó khăn hơn nhiều.
Lúc trận đấu tiến vào phút thứ 15, Tiêu Minh Hiên và Thời Việt sư đồ hai người dùng Lữ Bố và Triệu Vân liên tiếp phóng đại chiêu, Lục Thanh Vũ dùng Tiểu Kiều xuất công phía sau, ba người phối hợp đến rất tốt, đánh ra một trận đoàn chiến 0 đổi 5 --- Đại Kiều vẫn chưa kịp phát huy, đối diện đã trực tiếp bị gϊếŧ.
Mọi người thừa thắng xông lên, một đường triệt hạ thạch anh.
Sau khi trận đấu kết thúc, Thời Việt quyết đoán mở miệng: "Nhan Nhan, trận sau em đừng chơi Đại Kiều."
Thời Nhan ủ rũ: "Vậy em chơi cái gì?"
Lục Thanh Vũ cười nhẹ hỏi: "Em có những phụ trợ nào? Nói ra xem."
Thời Nhan nói: "Em chỉ mua Trang Chu, Đại Kiều và Thái Văn Cơ."
Lục Thanh Vũ đáp: "Vậy trận sau em chơi Trang Chu đi, anh đã xem qua Trang Chu của em, có thể chơi, làm ra trang bị có thể tạo tổn thương."
Thời Nhan lập tức gật đầu: "Được, vậy trận sau em chơi Trang Chu."
Tuy nhiên việc không như người nguyện, trận thứ hai vừa bắt đầu, người chơi đối phương cấm Thái Văn Cơ, số 1 lại trực tiếp lấy Trang Chu.
Thời Nhan buồn bực: "Trang Chu bị người lấy mất rồi, làm sao đây? Em tiếp tục chơi Đại Kiều?"
Mọi người: "..............."
Đại Kiều của em thật sự quá đáng sợ, Đại Kiều của em lực sát thương hơn cả đạn hạt nhân, đánh mờ tiết tấu, có thể dẫn đồng đội đoàn diệt.
Ba vị đại thần đầu đau muốn nứt ra, Lục Thanh Vũ bất đắc dĩ một lúc mới nói: "Thế này đi, trận này em đi đường giữa, anh chơi phụ trợ."
Thời Nhan biết bản thân kém nên mới muốn chơi phụ trợ, cô vốn cho rằng chơi phụ trợ an toàn nhất, cho dù có kém đến đâu cũng không liên lụy đến đồng đội. Nhưng cô không nghĩ, lực sát thương phụ trợ của cô trận trước lại mạnh như vậy, cư nhiên kéo cả ba vị đại thần cùng chết, Thời Nhan nóng cả đầu, có chút ngại ngùng nói: "Em chơi trung đơn sao? Nhưng em chơi trung đơn rất hố."
Lục Thanh Vũ cười nhẹ: "Không sao cả."
Thời Nhan tìm trong danh sách tướng của mình, do dự hỏi: "Vậy em chơi Vương Chiêu Quân được không?"
Lục Thanh Vũ đáp: "Tùy tiện chọn đi, em thích là được."
Thời Nhan trong lòng nghĩ, Lục Thanh Vũ thực sự là nam nhân ôn nhu hiếm thấy, không chỉ không ghét bỏ cô kém, còn rất quan tâm cái tiểu bạch như cô. Cô quả nhiên không có nhìn sai người, giọng nói và ngoại hình tương đồng hoàn toàn, tính cách cũng rất tốt.
Đang não bổ đến kích động, bên tai lại nghe thanh âm lạnh nhạt của Thời Việt: "Chuẩn bị bắt đầu đi."
***
Trận đấu này, Phù Âm tiếp tục chọn Hoa Mộc Lan, Thời Việt chọn A Kha đánh dã, Lục Thanh Vũ chọn phụ trợ Qủy Cốc Tử, Thời Nhan chọn Vương Chiêu Quân, Tiêu Minh Hiên cuối cùng chọn Tô Liệt.
Tiêu Minh Hiên nói: "Hoa Mộc Lan đi đường trên phát triển, Vương Chiêu Quân đi đường giữa quét binh, chúng ta ba người khai trận phản dã, trong vòng mười phút giải quyết trận đấu."
Thời Nhan: "............."
Phù Âm: "................"
Thực ra cách nói của Minh thần đã rất uyển chuyển, nhưng Phù Âm vẫn có thể cảm nhận được thâm ý bên trong, anh căn bản không có ý xem hai người là đồng đội có thể tham gia đoàn chiến, mà là muốn dựa vào ba vị đại thần ra lực đưa hai người nằm thắng. Là bởi vì anh cảm thấy hai cô quá kém, tham gia chỉ thêm rách việc, tặng đầu cho đối phương sao?
Trong lòng Phù Âm có chút không thoải mái.
Cô rất ghét việc nằm thắng.
Dưới tình huống bản thân không có công hiến lại thắng trận, còn không bằng tận lực góp sức đánh đoàn rồi thua mất.
Lúc cô đánh thứ hạng lên cấp kim cương, cô dù thua, cũng đã là tận lực, mà không phải như hiện tại một chút tác dụng cũng không có, trực tiếp đơn độc đợi đồng đội dẫn thắng.
***
Tô Liệt, Qủy Cốc Tử ở cấp 1 là tổ hợp cực kỳ cường thế, sau khi trận đấu bắt đầu, Tô Liệt, Qủy Cốc Tử và A Kha ba người liên thủ thâm nhập khu dã buff xanh phản lam, vừa lúc gặp được đối diện Lưu Bị, ba người không nói hai lời kích sát Lưu Bị, theo sau trung đơn Gia Cát Lượng đi chi viện, cũng bị ba người kích sát.
A Kha của Thời Việt khai trận lấy được song sát, tiết tấu lập tức bay nhanh.
Hai phút, quái bạo quân quét mới đợt đầu, Thời Việt trên bản đồ đánh xuống tín hiệu "Thỉnh cầu tập hợp", Tô Liệt, Qủy Cốc Tử nhanh chóng đuổi tới phía bạo quân chi viện, ba người đương nhiên không muốn đối phương cướp mất bạo quân, kết quả ngoài ý muốn phát hiện, Hoa Mộc Lan đường trên cư nhiên cũng quét binh đuổi đến.
Mọi người liên thủ kích sát bạo quân, toàn đội thắng được số lớn tiền và kinh nghiệm.
Hoa Mộc Lan chi viện, Tiêu Minh Hiên lúc đầu cũng không có để ý, bởi vì trận đấu này bọn họ là phe đỏ, bạo quân vừa hay tạo mới gần đường trên, Hoa Mộc Lan ở gần đó, thuận đường đi tới đánh bạo quân cũng là rất bình thường.
Nhưng không qua bao lâu, trên màn hình xuất hiện một tin--- Hoa Mộc Lan kích sát Trương Phi! Hoa Mộc Lan kích sát Địch Nhân Kiệt!
Đường trên, Hoa Mộc Lan vừa đạt được cấp 4, đã có thể hoàn thành song sát??
Cô bé này có thể lấy được song sát? Không phải báo sai chứ?
Tiêu Minh Hiên kinh ngạc một chút lập tức di chuyển đầu kính nhìn về đường trên--- đáng tiếc anh không thể xem được quá trình kích sát vừa rồi, chỉ nhìn thấy thi thể của đối phương ở dưới chân tháp phòng ngự, mà lúc này Hoa Mộc Lan chỉ còn lại vài giọt máu, sau khi kích sát xong hai người, cô lập tức chạy về tháp sau hồi thành.
Có thể là bởi vì đối phương hai người tiến gần đẩy tháp, cả hai tàn máu, mới bị Hoa Mộc Lan nhặt được tiện nghi đi?
Tiêu Minh Hiên chỉ có thể giải thích như vậy, nếu không thì, một em gái tay mơ, sao có thể thao tác Hoa Mộc Lan một tướng sĩ có độ khó cao, còn có thể hoàn thành song sát?
***
Tuy nhiên, đoàn chiến tiếp sau đó, Tiêu Minh Hiên cuối cùng phát hiện Phù Âm không đơn giản.
Lần đoàn chiến này Thời Nhan như cũ là một cái tay mơ--- cô dùng Vương Chiêu Quân cùng Gia Cát Lượng đối phương đơn chiến, sau khi dùng kỹ năng 2 đông cứng đối phương lập tức kích động chớp nhoàng mở đại chiêu, vốn muốn chớp nhoáng một hơi kích sát đối phương, nhưng đáng tiếc cô lại bỏ qua bản đồ nhỏ, Quan Vũ phía đối thủ vẫn luôn du tẩu chi viện, thấy cô mở đại chiêu, Quan Vũ trực tiếp xông qua phản đẩy, đẩy cô tới dưới tháp phòng ngự, đại chiêu bị đánh gãy không nói, bản thân cô còn bị vây lại, nháy mắt bị gϊếŧ.
Thời Nhan tức đến đập bàn: "Cái tên Gia Cát Lượng diễn xuất quá mượt, Quan Vũ ở ngay phụ cận, hắn cố ý dụ người mắc câu!"
Nhưng lời này cô chỉ dám nói trong lòng, không dám nói ra rồi bị các đại thần cười---- cũng trách bản thân cô không quan sát bản đồ nhỏ.
Vương Chiêu Quân vừa chết, tháp giữa lượng máu nhanh chóng rớt, đồng đội tự nhiên chạy tới đường giữa giúp đỡ.
Qủy Cốc Tử và Tô Liệt đuổi tới trước, những đối phương 5 người sớm đã ở xung quanh mai phục, hiển nhiên là muốn bao vây đánh đoàn trung tháp.
Đối phương năm người đầy máu, hai đánh năm, không nhất định đánh chết.
Tiêu Minh Hiên mở miệng nói: "Anh bên đây tận lực kéo dài, A Việt cậu nhanh chóng qua đây."
Thời Việt: "Đã biết."
Tô Liệt và Qủy Cốc Tử liên thủ, có thể tạo thành khống chế đoàn thể hủy thiên diệt địa--- nhưng cũng chỉ là khống chế, tank và phụ trợ còn ở đây, điểm này không đủ để kích sát 5 người.
May là có A Kha, đây là vị thích khách biết ẩn thân giỏi nhất về mặt thu gặt nhất trong vương giả vinh diệu tối cường, chỉ cần đồng đội đánh người tàn, A Kha nhập trận, lại thêm thao tác tiêu chuẩn nhất lưu của Thời Việt, tựa hồ có thể nháy mắt gϊếŧ hết đối diện.
Tiêu Minh Hiên và Lục Thanh Vũ dù sao cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp, ý thức nhất lưu, dù trước đó chưa đó phối hợp qua, cũng có thể nhanh chóng nằm bắt nhịp đấu của đối phương.
Tô Liệt và Qủy Cốc Tử phối hợp phóng đại chiêu phải gọi là hoàn mỹ, dưới tình huống ẩn thân gia tốc, Qủy Cốc Tử một cái kéo nhóm, một hơi kéo lại bốn người đối phương, Tô Liệt theo sau chớp nhoáng ra đại chiêu chớp nhoáng, một roi đem cả bốn người đánh bay lên không trung!
Tô Liệt đem toàn bộ kỹ năng phóng ra hết, đem bốn người đánh tàn.
Vào chính lúc này, A Kha nhập chiến---
Nhất sát, song sát, tam sát, tứ sát!
Cái gì gọi là bùng nổ đoàn chiến?
Thích khách A Kha của Thời Việt, vào thời khắc này chính là bản mẫu của hình thức gặt hái này--- kịp thời nhập chiến, dựa vào khả năng linh hoạt, trong vài giây ngắn ngủi liên sát 4 người đối phương!
Đối phương chỉ còn lại Gia Cát Lượng, thấy tình huống không ổn, lập tức xoay người tháo chạy!
Nhưng không ngờ được, vừa chạy tới dã khu đường trên, đột nhiên xuất hiện một nữ chiến sĩ--- Hoa Mộc Lan.
Hoa Mộc Lan vẫn luôn núp trong lùm cỏ quan sát tình huống đoàn chiến, Gia Cát Lượng vào lúc xoay người muốn chạy, cô quyết đoán chớp nhoáng xuyên tường, trọng kiếm kỹ năng 1 kích lui, đánh đứt đường chạy của Gia Cát Lượng, còn đẩy Gia Cát Lượng về dưới tháp phòng ngự!
Thời Việt đương nhiên sẽ