Hôm nay là thứ bảy, Thời Việt liền theo chiến đội Thiên Hoàn tới Thượng Hải.
Phù Âm cùng Uống nước nhớ nguồn hẹn thứ bảy ăn cơm, trước hỏi thăm: "Còn hai người bạn nữa, có thể không?"
Đối phương hoàn toàn không thể ý: "Có thể nha! Âm tý muốn xem mèo của em không? Em đem bọn chúng theo."
Phù Âm mấy ngày nay đều lướt vòng bạn bè xem hình của ba con mèo, sớm là muốn tận mắt nhìn bọn chúng, thấy lời này lập tức trả lời: "Qúa tốt rồi! Cậu mang mấy con qua?"
Uống nước nhớ nguồn: "Ba con đều mang đi."
Phù Âm tuy rằng rất muốn nhìn toàn bộ, nhưng một lần mang ba con thì quá bất tiện, kết quả cô vẫn chưa nói ra nghi hoặc, đối phương đã chủ động giải thích: "Em có xe đẩy nhỏ, lúc ra cửa có thể một lần mang theo cả ba, rất tiện lợi."
Phù Âm: "............"
Cậu so với việc nuôi con không kém rồi!
Địa điểm hẹn gặp là một nhà hàng món Thượng Hải, vừa lúc chính là nhà hàng Thời Nhan lần đầu mới Phù Âm tới đây ăn, hoàn cảnh tương đối an tĩnh, thuận tiện để bàn việc.
Bởi vì hôm nay Tiêu Minh Hiên phải đi máy bay tới đây, Thời Việt bèn lái xe tới sân bay đón sư phụ, Phù Âm và Thời Nhan cùng nhau bắt xe tới nhà hàng.
Hai người trước gọi món, đang nói chuyện, liền nghe phục vụ dẫn theo một người tới: "Phòng bao do Phù tiểu thư đặt ở bên này, mời vào."
Cửa bị đẩy ra, một thiếu niên xuất hiện trước mặt hai người.
Cậu cao tầm một mét bảy, cùng Thời Nhan ngang nhau, Phù Âm nếu như mang cao gót có thể sẽ cao hơn cậu một chút. Trên mặt cậu có chút vẻ trẻ con, đôi mắt đặc biệt to, trong rất đáng yêu. Càng làm Phù Âm phấn khích là, cậu quả thực mang theo ba con mèo tới---- mèo được đặt trong xe đẩy trẻ em, dùng dây kéo đi, ba con mèo cùng kêu meo meo, tựa hồ đang cãi nhau, cậu cào tôi một cái, tôi lại cào cậu một cái, Phù Âm nhìn đến tim đều nở hoa.
Thời Nhan kích động đứng dậy nói: "Cậu chính là Uống nước nhớ nguồn sao! Chào cậu, chị là Nhan tỷ đây."
Phù Âm giơ tay ra: "Chào cậu, chị là Âm Phù, tên thật là Phù Âm."
Thiếu niên có chút ngại ngùng gãi đầu, cùng hai người chào hỏi: "Hai vị tỷ tỷ đều là đại mỹ nhân!"
Phù Âm cười nhẹ nói: "Tiểu Nguyên thật biết nói chuyện. Trước ngồi xuống đi, còn hai người bạn đang trên đường tới đây."
Thiếu niên ngồi xuống, Phù Âm liền bắt đầu chơi đùa với mèo của cậu.
Một con trắng, một con đen, còn một con vằn trắng đen, phân biệt gọi là Tiểu Bạch, Tiểu Hắc và Lấm Tấm. Ba con mèo tựa hồ rất thích Phù Âm, cô đưa tay ra, ba còn đều dùng đầu ủi vào lòng bàn tay cô, cảm giác mềm mềm, làm Phù Âm thích chết đi được, dứt khoát ôm lên nghịch.
Hai con còn lại ganh tỵ meo meo kêu, Phù Âm đưa tay ra, đem bọn chúng ôm lên chân, cười nói: "Mèo cậu nuôi đặc biệt ngoan."
Thiếu niên nói: "Bọn chúng lúc ở nhà lại không ngoan, thường một con đuổi một con chạy loạn khắp nơi, nhà em bị phá thành một bãi rác, em thực rất đau đầu đây."
Đang nói chuyện, sau lưng lại truyền đến giọng nói của phục vụ, theo sau đó, cửa phòng bao lần nữa bị đẩy ra.
Thời Việt và Tiêu Minh Hiên cùng nhau tiến vào.
Phù Âm lập tức thả mèo xuống, đứng lên: "Việt ca, Minh thần."
Thời Nhan cũng nhiệt tình chào hỏi: "Minh thần, nhiều năm không gặp, thật là nhận không ra nha!"
Tiêu Minh Hiên cười đùa: "Từ anh đẹp trai trở thành ông chú đẹp trai đúng không?"
Thời Nhan tán đồng gật đầu: "Không sai, thành thục hơn nhiều!"
Mà lúc này, thiếu niên lại im như chim cút, hoàn toàn cương cứng giống như một pho tượng điêu khắc.
Tiêu Minh Hiên đi qua chủ động đưa tay ra: "Chào cậu, anh là Minh Thiên, trước đó ở trong game có liên lạc với em. Vị này chắc em cũng biết, Việt thần của Thiên Hoàn."
Thiếu niên: "........."
Trước đó Minh thần ở trong game liên lạc với cậu, xác thực có nói là "Có cơ hội gặp mặt" các loại. Nhưng cậu không ngờ, Minh thần hôm qua vừa nói xong câu đó, hôm nay liền đột nhiên xuất hiện trước mặt, hơn nữa còn dẫn theo đồ đệ Việt thần. Minh thần sớm đã xuất ngũ, nhưng Việt thần trước mắt vẫn là ngôi sao trong giới liên minh!
Đối với ánh mắt chết đứng của cậu, Tiêu Minh Hiên cười nhẹ nghĩ, ngữ khí ôn hòa nói: "Bị dọa rồi? Là anh bảo Tiểu Âm đừng nói cho cậu, anh sợ cậu biết được, lại không dám tới đây cùng bọn anh ăn cơm."
Thiếu niên lúc này mới hồi thần, mặt bởi vì hưng phấn mà đỏ lên, cậu nhanh chóng giơ tay ra bắt tay với Tiêu Minh Hiên, nói: "Minh thần chào anh, em thực sự là quá bất ngờ, anh chính là thần tượng lúc nhỏ của em, đúng rồi, em tên là Lưu Tư Nguyên, mọi người gọi em là Tiểu Nguyên là được." Sau đó, cậu lại muốn bắt tay cùng với Thời Việt, lại phát hiện Việt thần chỉ gật đầu chào hỏi, tựa hồ không tính cùng cậu bắt tay, cậu nhanh chóng thu tay về.
Tiêu Minh Hiên và Thời Việt đến bên bàn ngồi xuống, Thời Việt nhìn đến mèo ở trong lòng Phù Âm, hỏi: "Ba con mèo ở đâu ra vậy?"
Phù Âm cười nhẹ nói: "Là của Tiểu Nguyên."
Thời Việt hỏi: "Em rất thích mèo sao?"
Phù Âm gật đầu: "Đúng vậy, rất đáng yêu, sờ còn rất mềm mại. Việt ca anh cũng sờ thử đi?"
Thời Việt giơ tay ra, nhẹ điểm đầu mèo con trong lòng Phù Âm, nghe thấy một con kêu "meo" một tiếng, ánh mắt của anh không khỏi trở nên ôn hòa hơn.
Mèo rất đáng yêu, ngoan ngoãn mà nằm trong lòng cô, hình ảnh này tựa hồ có loại ấm áp và tốt đẹp kỳ quái, làm tâm anh có chút mềm mại không tên.
Vừa lúc đồ ăn được đưa lên, Thời Nhan bèn nhiệt tình mời mọi người mở tiệc.
Mọi người đều đang đói, lúc ăn cơm cũng không tiện trò chuyện, đến khi ăn no, Tiêu Minh Hiên mới chủ động mở miệng: "Tiểu Nguyên, chuyện anh nói với cậu trước đó, cậu suy xét như thế nào?"
Lưu Tư Nguyên gãi đầu, nói: "Minh thần, em nói thật với anh, mời em đến thanh huấn doanh huấn luyện, là câu lạc bộ Long Tộc."
Tiêu Minh Hiên và Thời Nhan hai mắt nhìn nhau.
Long Tộc là liên minh truyền thống cường đội, trình độ của rất nhiều người mới trong thanh huấn doanh thậm chí có thể so với chủ lực của một vài chiến đội. Câu lạc bộ của bọn họ có vài người có khả năng thăm dò cực tốt, chuyên môn ở trong game tìm được nhân tài thiên phú, sau đó ký hợp đồng với câu lạc bộ huấn luyện.
Lưu Tư Nguyên ở khu cũ bảng xếp hạng vinh diệu đạt tới 90 sao, xếp hạng rất cao, lại thêm hố tướng sĩ của cậu tương đối sâu, đặc biệt biết chơi nhiều phụ trợ, nhân tài như vậy, khẳng định có không ít câu lạc bộ liên hệ, mà Lưu Tư Nguyên cuối cùng chọn ra Long Tộc, hiển nhiên cũng là bởi vì Long Tộc không kể thực lực hay là danh tiếng, ở trong liên minh KPL đều thuộc câu lạc bộ mạnh.
Đi đến một câu lạc bộ hào môn làm thực tập sinh, tự nhiên so với chiến đội hạng hai hạng ba tốt hơn nhiều.
Thanh huấn doanh của Long Tộc ngày thường an bài huấn luyện phi thường chính quy, có thể học không ít thứ, hơn nữa Long Tộc còn có Nghị ca, Thanh Thiển, Lam Khê các tuyển thủ đại thần nhất lưu, đội viên của thanh huấn doanh ngẫu nhiên sẽ cùng vài đại thần giao lưu một chút, đối với ý thức cũng tăng lên không ít.
Tiêu Minh Hiên cười nói: "Câu lạc bộ Long Tộc, xác thực là nơi rất nhiều người mới mơ ước được tiến vào, nhưng mà phụ trợ đại thần Lam Khê của Long Tộc chỉ mới có hai mươi tuổi, là liên minh KPL phụ trợ nhất lưu, cùng chiến đội đánh được ba mùa giải, cùng Lâm Nghị, Thanh Thiển và vài đồng đội khác phối hợp đặc biệt ăn ý. Có cậu ấy ở, cậu đến Long Tộc chỉ có thể ngồi ghế dự bị, hơn nữa còn phải ngồi những hai năm, bốn mùa giải."
Lưu Tư Nguyên gật đầu: "Em biết, câu lạc bộ bên đó cũng nói với em như vậy. Bởi vì đại thần Lam Khê tạm thười sẽ không xuất ngũ, nếu em qua đó có thể sẽ an bài cho em vài lần đánh thường quy, trước tiên chậm rãi luyện."
Tiêu Minh Hiên đáp: "Cậu nên suy xét đề nghị của anh, gia nhập đội ngũ của bọn anh, giải mùa xuân năm sau cậu liền có thể đánh chủ lực."
Sắc mặt của Lưu Tư Nguyên có chút rối rắm, hiển nhiên lo lắng Minh thần kéo cậu vào một chiến đội không chính quy.
Tuy nhiên vì mặt ngoài lễ phép mà không nói ra, nhưng lúc cần đưa ra quyết định chính thức cần phải xem xét tiền đồ của chiến đội.
Đội ngũ chủ lực của một đội ngũ hạng ba, thực sự không bằng ngồi ghế dự bị của một đội ngũ hạng một, vì vậy cường đội hào môn không quản là quản lý chiến đội hay là huấn luyện an bài đều là bài học đặc biệt chính quy, chiến thuật lối đi phong phú, đội viên tiến bộ cũng nhanh chóng. Mà đi đội ngũ hạng ba, cho dù có đánh chủ lực, kỹ thuật cách đánh cũng không khá hơn được.
Nhìn ra được cậu đang rối rắm, Thời Việt rất trực tiếp nói: "Đội ngũ của sư phụ tôi cũng gia nhập, tôi là đội trưởng."
Lưu Tư Nguyên ngay lập tức trợn to mắt: "A?"
Thời Việt theo sau bổ sung: "Còn có tuyển thủ trung đơn Lục Thanh Vũ, Vũ thần chiến đội GT."
Lưu Tư Nguyên lúc này lại há hốc miệng: "A A ?"
Phù Âm nhìn biểu tình kinh ngạc của cậu có chút buồn cười, chủ động giải thích: "Tiểu Nguyên, là thế này, Việt ca tình hình ở chiến đội Thiên Hoàn nếu cậu có xem giải đấu cũng biết, anh ấy cùng Thiên Hoàn không hợp nhau, vậy nên sau khi kết thúc hợp đồng, anh ấy sẽ rời khỏi Thiên Hoàn. Vừa lúc Minh thần quay về lập chiến đội, bọn họ sư đồ liên thủ lập ra một đội ngũ mới. Còn về Vũ thần, cũng là hết kỳ hợp đồng tính toán rời đi, anh ấy cũng đã đáp ứng gia nhập đội ngũ của Việt ca và Minh thần."
Thời Nhan cũng nói giúp: "Vậy nên Tiểu Nguyên cậu không cần lò lắng chiến đội lừa gạt cậu, đây là chiến đội có thực lực giành giải quán quân đấy!"
Lưu Tư Nguyên cả người đều xoay vòng, cậu hoàn toàn không nghĩ đến chiến đội này lại có nhiều người mạnh như vậy.
Việt thần, Vũ thần, đây đều là tuyển thủ minh tinh trong top năm người có nhiều fan trong liên minh!
Tuy rằng mùa giải này Việt thần gặp phải nhiều chất vấn và hoài nghi, Lục Thanh Vũ bởi vì thành tích của chiến đội GT mà bị mắng là bình hoa, nhưng người thực sự hiểu về trận đấu, chỉ cần phân tích kỹ lưỡng trận đấu của họ, đều biết thực lực của họ chẳng phải như những gì ngoại giới đã nói, ngược lại, hai người này đều là tuyển thủ tuyến một có ý thức cực mạnh.
Một chiến đội chỉ cần có trên hai tuyển thủ ý thức cực mạnh, thành tích sẽ không tệ được.
Vậy nên, cậu hoàn toàn có lý do tin tưởng, Minh thần nói ra câu "Chúng ta có thực lực quán quân" chẳng phải là đang khoác lác.
Tiêu Minh Hiên thấy thiếu niên có chút động tâm, liền nói: "Tiểu Nguyên, anh không chỉ cho em trực tiếp tham gia trận đấu chính thức, còn cho cậu đãi ngộ tài nguyên và tiền thưởng theo tuyển thủ chủ lực. Không cần biết là sự phát triển trong tương lai, hay là đơn giản chỉ là lương thưởng, cậu chọn chúng tôi, đều tốt hơn là chọn làm thực tập sinh của Long Tộc nhiều. Cậu thấy thế nào?"
Lời này giống như một đòn giáng xuống, nháy mắt đánh vỡ phòng bị trong lòng Lưu Tư Nguyên.
Lưu Tư Nguyên kích động gật đầu nói: "Được, Minh thần, em sẽ gia nhập vào đội ngũ của mọi người!"
Có thể làm đồng đội của Việt thần và Vũ thần, cậu cảm thấy mình nằm mơ cũng cười tỉnh!
Tiêu Minh Hiên và Thời Việt đối mắt một chút, cũng mỉm cười.
Cậu nhóc này cũng thật dễ dỗ...
Nhưng mà, lời của Tiêu Minh Hiên cũng là thật lòng.
Anh rất nhanh từ trong túi xách tùy thân lấy ra một phần hợp đồng, đưa đến trước mặt Lưu Tư Nguyên: "Đây là hợp đồng chiến đội, cậu có thể xem, nếu không có vấn đề thì liền ký tên gửi lại cho anh. Còn có chứng minh thư, các bản công chứng, cũng gửi hai phần cho anh."
Lưu Tư Nguyên xem kỹ hợp đồng, không khỏi nghi hoặc lên tiếng: "Chiến đội mục tiêu AIM?"
Tiêu Minh Hiên đáp: "Tên của chiến đội do Thời Việt nghĩ ra. Mỗi người đều có mục tiêu không giống nhau, nhưng chúng ta ở chiến đội này vì một mục đích là giải quán quân."
Thực ra, nói về tên đội, vẫn là Thời Việt tối qua đã tạm thời nghĩ ra.
Bởi vì Minh thần nói: "Chúng ta muốn kéo cậu ấy vào đội, vạn nhất người ta hỏi chiến đội chúng ta là gì, cũng không thể nói, chúng tôi chưa nghĩ ra đi? Cậu nhanh nghĩ một cái tên đi."
Thời Việt suy ngẫm kỹ vài lần, mới nói: "Đặt chiến đội mục tiêu thì như thế nào? Mỗi người đều có mục tiêu, mục tiêu của em là quán quân, mục tiêu của sư phụ là huấn luyện viên của đội quán quân."
Tiêu Minh Hiên ngẫm một chút, cảm thấy tên chiến đội đơn giản độc đáo lại dễ nhớ, bèn dứt khoát đáp ứng: "Có thể, vậy gọi là chiến đội mục tiêu đi, đến lúc đó, ID phía trước tên đội viên của chúng ta lại thêm cụm AIM, mục tiêu của chúng ta chỉ có một, là giải quán quân."
Hai người nhanh chóng quyết định tên đội, Tiêu Minh Hiên vẫn ấn theo hợp đồng của câu lạc bộ khác mô phỏng sửa thành một phần hợp đồng mới.
Vậy nên ở trong mắt Lưu Tư Nguyên, chiến đội này đặc biệt đáng tin cậy, tên đội và hợp đồng đều có rồi, địa chỉ của chiến đội cũng định ra, Minh thần và Việt thần thực sự nhìn xa trông rộng!
Lưu Tư Nguyên hoàn toàn không nghĩ rằng, thực sự, chiến đội này chỉ mới lập một phần, mà một phần này còn là tối qua gấp rút làm ra.
Chiến đội trước mắt cũng chỉ có Thời Việt và Lục Thanh Vũ hai người, cậu chính là đội viên