Việc Phù Âm muốn gia nhập chiến đội, Tiêu Minh Hiên đáp ứng giúp cô giữ bí mật, liền không nói với bất kỳ ai.
Tiêu Minh Hiên tạo một group chiến đội AIM, kéo Thời Việt, Lục Thanh Vũ, Diệp Phong và Lưu Tư Nguyên vào, từ tối hôm đó bắt đầu, năm người mỗi đêm đều dùng một tiếng thời gian tạo đội đánh thứ hạng, Tiêu Minh Hiên thân là huấn luyện viên cần hiểu được phong cách, hố tướng còn có nhịp đấu của mỗi tuyển thủ, điều chỉnh tốt chiến thuật, mọi người đối với Minh thần đặc biệt tôn kính, cũng rất phối hợp với sự sắp xếp của anh.
Trừ bỏ phụ trợ của Tiểu Nguyên không thể làm trọng tâm đội hình ra, ba người còn lại đều có thực lực đảm nhận trách nhiệm này, nhưng mà, kéo một đám tuyển thủ lợi hại lại với nhau, nếu là chiến đội chuyên nghiệp không nhất định đánh qua--- bởi vì sự ăn ý không đủ.
Mỗi chiến đội lợi hại, không chỉ có từng thành viên lợi hại, mấu chốt nằm ở giữa các tuyển thủ có sự hiểu biết lẫn nhau và tâm có sự thông minh sắc sảo.
Đặc biệt là trong nhiều đội hình khống chế xích, đồng đội thứ nhất phóng ra kỹ năng khống chế, đồng đội thứ hai cần phải lập tức cùng khống chế chung, đồng đội phụ trách đi thu hoạch cần phải quyết đoán thu hoạch, thích khách loại hình thu hoạch cần bắt chuẩn thời cơ nhập trường thu đầu người, đây giống như một sợi dây xích, mắt xích gắn liền, chỉ cần một mắt xích bị hư, thì rất có thể bị đối thủ bắt lấy phản đánh.
Giữa đại thần có trình độ mạnh với nhau không bắt được nhịp đấu, rất có thể xuất hiện trường hợp cậu phóng ra chiêu khống chế, tôi cũng phóng ra, hai người đều phóng khả năng sẽ cùng làm lãng phí mất thời cơ.
Nhưng đồng đội của chiến đội chuyên nghiệp, tuyệt đối không thể xuất hiện loại cục diện này.
Bốn người này trình độ của từng người đã đủ cường đại, nhưng đối với sự hiểu biết lẫn nhau vẫn còn rất xa không đủ.
Vậy nên Tiêu Minh Hiên mỗi buổi tối đều sẽ tổ chức cho bọn họ đánh thứ hạng, bọn họ bản thân cũng đúng hẹn tham gia, mọi người luân phiên thay đổi càng nhiều loại tướng khác nhau, thử đủ các loại phối hợp.
Lục Thanh Vũ hỏi: "Đội ngũ hiện tại của chúng ta mới có bốn người, chiến đội chuyên nghiệp ít nhất phải cần năm người đi? Thượng đơn vẫn chưa tìm được sao?"
Diệp Phong cũng quan tâm một chút tiến độ của đội nhóm: "Việt ca có tính toàn gì chưa? Từ những người hết hợp đồng trong liên minh tìm? Hay là trực tiếp chờ đến kỳ chuyển nhượng đào người?"
Thời Việt suy nghĩ kỹ càng, đáp: "Kỳ chuyển nhượng mùa xuân năm sau, đến tháng hai mới khai mạc, đến lúc đó, trận dự tuyển đã đánh xong rồi."
Diệp Phong phản ứng lại, lập tức vỗ đầu nói: "Thiếu chút nữa lại quên! Trận dự tuyển tháng một đã bắt đầu, chúng ta cần trước tháng một tìm đủ thành viên. Hơn nữa trước khi vào trận dự tuyển, còn cần phải tham gia trận đấu khác, nếu như đợi chuyển nhượng căn bản không kịp nữa."
Tiêu Minh Hiên đánh chữ hỏi: "A Việt có nhìn trúng tuyển thủ nào chưa?"
Thời Việt thực sự cũng không có quá nhiều đầu mối, đáp: "Liên minh bên này tạm thời không có người thích hợp, chỉ có thể từ trong game tìm. Bảng xếp hạng vinh diệu em vài ngày nay vẫn luôn chú ý, cao thủ chơi chiến sĩ tương đối lợi hại cũng không ít, nhưng đa phần đều không có ý muốn làm tuyển thủ."
Lưu Tư Nguyên xen vào một câu: "Theo em được biết, Long Tộc, LY còn có ICE ba câu lạc bộ này nghe nói muốn thành lập chiến đội thứ hai đánh trận thứ cấp liên đấu, vậy nên thời gian trước ở trên mạng đào hết một nhóm tuyển thủ, đa phần đều là những người nằm trong bảng xếp hạng vừa có tiếng vừa muốn làm tuyển thủ, đều bị ba nhà này bắt đi hết rồi. Vậy nên Việt ca anh nếu như hiện tại muốn tìm người ở trong game, rất khó tìm được người thích hợp."
Thời Việt sáng tỏ đáp: "Trách không được. Anh hỏi vài người, đều trả lời là không muốn làm tuyển thủ. Còn có vài người khác đã ký hợp đồng với câu lạc bộ rồi."
May là anh nửa đường lừa được phụ trợ lợi hại như Lưu Tư Nguyên, nếu không thực sự rất khó có thể tập hợp đủ đồng đội.
Lục Thanh Vũ nói: "Không sao cả, chúng ta vẫn còn thời gian, cứ chậm rãi tìm."
Tiêu Minh Hiên mỉm cười nói: "Đừng gấp, nửa tháng sau chắc sẽ có kết quả."
Thời Việt nghi hoặc: "Tại sao lại là nửa tháng sau?"
Tiêu Minh Hiên kín tiếng, nói: "Cứ đợi mà xem."
***
Bởi vì mục tiêu chiến đội mỗi tối đều đúng giờ tập hợp huấn luyện, thời gian Thời Việt bồi Phù Âm cũng ít đi không ít. Trong lòng anh có chút áy náy, nhưng kỳ quái là, cô bé này hình như một chút cũng không để ý? Lúc anh rảnh, cô sẽ ngẫu nhiên tìm anh cùng tổ đội, lúc anh bận, cô liền tự tìm niềm vui, một người đi đánh thứ hạng đánh đến vui vẻ.
Thời Việt trong lòng có chút bồn chồn--- hình như đối với cô mà nói, bản thân chẳng hề quan trọng như vậy?
Cái loại cảm giác như vậy khiến anh không cao hứng.
Buổi tối hôm nay, thấy Phù Âm lại lần nữa một mình đánh thứ hạng, hơn nữa lại lần nữa dùng tướng Hoa Mộc Lan, Thời Việt cuối cùng nhịn không được chủ động gửi tin tức qua: "Hoa Mộc Lan của em luyện đến không sai biệt đi? Vẫn chưa ngán sao?"
Phù Âm đáp: "Em muốn đưa Hoa Mộc Lan lên quốc phục thử xem."
Thời Việt không ngờ cô lại có ý nghĩ như vậy, nhịn không được đáp: "Quốc phục cũng không phải dễ lấy, lực chiến yêu cầu rất cao."
Phù Âm đáp: "Em biết, em đang cố gắng đây."
Thời Việt tùy tiện cổ vũ một câu: "Vậy em cố lên."
Sau đó lại gửi một lời mời hẹn trước: "Đánh xong trận này cùng anh song bài, anh đợi em."
Độ thân mật của hai người đã rất cao, vậy nên tính năng hẹn trước, liền có thể trong lúc bạn bè chơi game có thể gửi lời mời hẹn trước, đợi cô chơi xong liền có thể cùng với bản thân tổ đội.
Đường đường là lời mời của Việt thần, Phù Âm tự nhiên không dám từ chối, lập tức ở trên weixin đáp: "Được, chơi xong trận này em tới tìm anh. Không nói tiếp nữa, em cần phải đi đánh chúa tể."
Thời Việt tiến vào phòng quan sát xem một chút, thao tác của cô thực sự càng ngày càng thuận, mà Hoa Mộc Lan do cô thao tác, cũng chính xác có loại khí tràng của nữ chiến sĩ anh dũng hiên ngang.
Trong vương giả vinh diệu muốn đem tướng đánh lên trình độ quốc phục, điểm này so với việc đánh lên cấp tối cường vương giả còn khó hơn nhiều. Đánh thứ hạng thắng sẽ tăng thêm điểm lực chiến, thua sẽ khấu trừ điểm, lúc chiến của một vị tướng đạt tới một con số nhất định mới có thể được gọi là "Quốc phục xxx".
Bình thường có thể đưa một vị tướng đánh tới trình độ quốc phục, cả nước cộng lại cũng chỉ có vài người. Không phải là tuyển thủ chuyên nghiệp, thì cũng là đại chủ bá nổi tiếng.
Hoa Mộc Lan của Phù Âm đánh vài trăm trận thứ hạng, tỷ lệ thắng sắp đạt 60%, vài ngày trước mới nhận được danh hiệu cấp huyện, khoảng cách tới quốc phục vẫn còn một đoạn.
Vậy nên cố mới bắt lấy thời gian mỗi ngày đều luyện Hoa Mộc Lan.
Cô cần phải tận lực đạt được mục tiêu, bởi vì đội ngũ của Việt ca bọn họ cần phải tận lực bắt đầu tập huấn, nếu không sẽ không đuổi kịp trận dự tuyển và liên đấu mùa xuân năm sau. Cô không muốn để đồng đội đợi mình quá lấy, càng không muốn bởi vì bản thân mà chậm trể tiến độ của Minh thần bên đó.
Không cần biết có thể hay không, nửa tháng này, chính là cơ hội cuối cùng cô đặt cho bản thân.
Phù Âm từ nhỏ đã có một loại tinh thần liều mạng. Năm đó lúc thi đàn tranh cấp mười khúc nhạc đặc biệt khó, có một đoạn thời gian tay trái luyện tập ấn đàn đều bị ma sát ra máu, nhưng vào