Trận đấu 32 tiến 16 thắng cực kỳ thuận lợi, đây cũng nằm trong dự liệu của Tiêu Minh Hiên.
Trình độ của các đội ngũ trong giai đoạn tuần đấu có hạn, nếu như họ cả giải đấu tuần cũng không thắng được, vậy còn có tư cách gì để gia nhập vào KPL?
Thời Việt và Lục Thanh Vũ phát huy ổn định, như cũ là cái đùi lớn cho cả nhóm, nhưng điều khiến Tiêu Minh Hiên ngoài ý muốn chính là, Phù Âm, Diệp Phong và Lưu Tư Nguyên biểu hiện cũng rất tốt, đặc biệt là Phù Âm, một màn phối hợp với Thời Việt lấy được tam sát. Anh vốn còn bận tâm việc Phù Âm không thích ứng được với trận đấu, không ngờ cô bé này vẫn như cũ bình tĩnh như vậy, không hề có chút lo lắng nào cả. Cô thậm chí so với Diệp Phong và Lưu Tư Nguyên còn bình tĩnh hơn nhiều.
Sau khi trận đấu kết thúc đã là sáu giờ rưỡi tối, Tiêu Minh Hiên chủ động mời mọi người một bữa đại tiệc hải sản.
Đây chính là lần thắng lợi đầu tiên của chiến đội Mục Tiêu, nên chúc mừng.
Trên bàn ăn, Thời Việt và Lục Thanh Vũ thần sắc bình tĩnh, Diệp Phong bởi vì thắng được trận đầu tiên tâm trạng rõ ràng rất kích động, nhưng Lưu Tư Nguyên tự đầu tới cuối vẫn không nói lời nào, Phù Âm cảm thấy cậu không đúng lắm, bèn tiến lại gần hỏi: "Tiểu Nguyên, em vẫn còn căng thẳng sao?"
Lưu Tư Nguyên nắm chặt lòng bàn tay đầy mồ hôi, nhỏ giọng nói với Phù Âm: "Chị Âm, em vừa rồi đến ngón tay đều phát run, nếu không phải là mọi người đủ mạnh....."
Phù Âm mỉm cười đáp: "Tuổi em nhỏ như vậy, lại là lần đầu tham gia giải đấu chính thức, căng thẳng cũng là chuyện rất bình thường, đợi sau này thi đấu nhiều rồi, em cũng sẽ giống như Việt ca bọn họ bình tĩnh như vậy."
Lưu Tư Nguyên cười khổ một lúc, mới nhỏ giọng nói: "Em hôm nay chưa phát huy được gì cả, cảm giác giống như nằm thắng vậy."
Phù Âm đáp: "Đừng nghĩ như vậy, dù sao cuối cùng vẫn là thắng, đều là công lao của mọi người. Nếu như không có Khương Tử Nha của em, mọi người cũng không thể thăng cấp nhanh như vậy để đánh đoàn áp chế đối phương."
Lời an ủi của cô khiến trong lòng Lưu Tư Nguyên cảm thấy tốt hơn nhiều, cảm kích nhìn cô nói: "Chị Âm, chị thật tốt!"
Thời Việt vừa cùng Tiêu Minh Hiên đi gọi món, quay đầu đúng lúc bắt gặp một màn Phù Âm và Lưu Tư Nguyên đang kề sát nói chuyện, hai mắt Lưu Tư Nguyên phát sáng nhìn cô, còn nói cái gì mà "Chị Âm, chị thật tốt".
Mà ánh mắt của Phù Âm nhìn cậu cũng đặc biệt dịu dàng.
Trong lòng Thời Việt nháy mắt không thoải mái, tuy rằng Tiểu Nguyên chỉ là một cậu thiếu niên chưa lớn, nhưng Phù Âm đối với cậu ta cũng quá tốt rồi.
Thấy hai người vẫn còn tai kề tai rù rì, Thời Việt không nhịn được nhíu mày, nhẹ ho vài cái, bình thản hỏi: "Tiểu Nguyên, hai người đang nói gì đấy?"
Lưu Tư Nguyên đối diện với ánh mắt sắc bén của Thời Việt, tim nhảy lên một cái, vội vàng nói: "Không có gì ạ." Sau đó cậu lại cúi đầu mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, không cùng Phù Âm nói chuyện nữa.
Lục Thanh Vũ nhìn thấy một màn này, trong lòng không khỏi buồn cười, nhẹ cong khóe môi lên, rồi chuyển chủ đề: "Tiểu Âm hôm nay biểu hiện không tệ, tuyển thủ KPL chơi Na Tra tốt rất nhiều, nhưng anh cảm thấy em là người cứng nhất đấy, dám truy đuổi Gia Cát Lượng đang đào tẩu."
Phù Âm cười đáp: "Em lúc đó cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ nghĩ là nếu gϊếŧ được Gia Cát Lượng thì đối phương sẽ đoàn diệt, chúng ta cũng dễ dàng phá trụ hơn."
Thời Việt tán thưởng nói: "Em nghĩ rất đúng."
Diệp Phong mở weibo lướt xem tin tức mới, đột nhiên la lên một tiếng: "Mẹ ơi! Trận đấu hôm nay của chúng ta có người làm live stream, video được lưu lại rồi đăng lên mạng!"
Lục Thanh Vũ hiếu kì tiến lại gần nhìn vào điện thoại của cậu, nói: "Streamer Mễ Kỳ phân tích tuần đấu WGC?"
Diệp Phong gật đầu: "Ừ, cái tên Mễ Kỳ này tớ cũng quen, bình thường lúc rảnh không có việc gì làm, rất thích đi phân tích mấy giải đấu thứ cấp, trận đấu hôm nay của chúng ta được cậu ta chọn ra mà phân tích, người xem cũng lên tới con số trăm vạn. Cậu ta còn đem video phân tích đăng lên trên weibo, tớ vừa xem bình luận ở dưới, rất nhiều người nói chiến đội AIM của chúng ta rất lợi hại, còn có một đám fan nữ bình luận, Âm Phù tiểu ca ca chơi Na Tra quá tuyệt đi, tên còn dễ nghe như vậy, khẳng định là một người rất đẹp trai, không biết đã có bạn gái chưa."
Phù Âm: "................."
Mọi người lặng yên nhìn nhau.
Sau một lúc, Tiêu Minh Hiên không nhịn được nữa mà cười ra tiếng: "Xem ra, Phù Âm của chúng ta còn chưa chính thức lộ diện đã thu được một top fan nữ muốn gả vào nhà rồi."
Phù Âm ngại ngùng sờ đầu, đáp: "Đến lúc biết được em là nữ, bọn họ có thể sẽ chuyển thành antifan mất."
Lục Thanh Vũ nhấc mày đáp: "Anh cảm thấy sẽ không đâu, khả năng cao là từ fan qua đường thành fan não tàn đấy, dù sao trước mắt KPL vẫn chưa có nữ tuyển thủ nào, sự xuất hiện của em sẽ giúp rất nhiều cô gái có can đảm thực hiện ước mơ, em sẽ trở thành thần tượng của rất nhiều cô gái khác."
Diệp Phong phụ họa: "Không sai! Âm Phù không phải là tiểu ca ca, mà là tiểu tỷ tỷ, đến lúc đó chắc chắn rất nhiều người sẽ trợn tròn mắt cho mà xem!"
Lưu Tư Nguyên theo sau nói: "Chị Âm của em là nữ thần soái khí."
Phù Âm mỉm cười đáp: "Đến lúc đó, em hi vọng mọi người có thể chấp nhận em, mà không phải vì em là con gấi mà nghi ngờ em."
Lục Thanh Vũ cười híp mắt nói: "Đừng sợ, anh còn bị đám dân mạng gọi là "Bình hoa" đến mấy mùa giải, bọn họ đều nói anh chỉ có vẻ ngoài, bên trong chả có gì, kỹ thuật không tốt, chỉ biết dựa vào fan kéo danh tiếng, anh còn không phải vẫn mặt dày tiếp tục thi đấu đấy sao?"
Thời Việt cũng nhìn Phù Âm, bình thản nói: "Em là nữ tuyển thủ đầu tiên của KPL, khẳng định sẽ phải đối mặt với không ít lời chất vấn, nhưng không cần để ý. Tuyển thủ chức nghiệp không thể lấy được sự yêu thích của tất cả mọi người, giải thích ngoài miệng cũng chẳng có tác dụng gì, em nếu như lo lắng người khác nghi ngờ mình, vậy thì chứng minh bản thân ở trận đấu, khiến cho bọn họ câm miệng."
Anh chính là làm như vậy. Từng một thời A Kha của anh bị mọi người mắng là cái máy ATM, đi tới đâu chính là tặng tiền cho đối phương tới đó, nhưng sau này anh đã dùng một trận lật ngược bàn để chứng minh bản thân.
Tuyển thủ chức nghiệp chỉ cần chơi tốt trận đấu, bình luận của ngoại giới không cần thiết phải để ý.
Nghe các đồng đội an ủi, tâm Phù Âm ấm áp lên, cô thật sự không quá để ý tới cách nghĩ của người khác, chỉ là lo lắng bởi vì sự tồn tại của nữ tuyển thủ như cô sẽ ảnh hưởng đến chiến đội Mục Tiêu. May là các đồng đội đều rất ủng hộ cô, tin tưởng cô, vậy