Tan ca, Kiều Hương phấn khởi khoát tay Dạ Ngọc ra về.
Tối hôm nay hai người có hẹn ăn tối cùng nhau nhằm chúc mừng Kiều Hương đã bắt đầu yêu đương.
Dạ Ngọc tranh thủ còn sớm ghé siêu thị mua một chút trái cây và những thứ cần thiết thì nhận được cuộc gọi từ mẹ cô.
" Ngày mai con về nhà một chuyến đi.
Mẹ có chuyện muốn nói với con."
" Ayda bà à, có gì từ từ nói, con nó đang đi làm sao có thể nghỉ ngang như vậy để về chứ.
Con gái à, cứ từ từ cuối tuần rảnh rỗi sắp xếp về thăm nhà nhé."_ Lục Yên Mỹ đang nói thì bị Dạ Cửu chen vào.
Cách nói chuyện này cũng đủ để cô hiểu phải có chuyện gì quan trọng mới có thể khiến mẹ cô gấp gáp như vậy.
- Được rồi.
Cuối tuần này con sẽ về.
Tối đến, Dạ Ngọc đến điểm hẹn với Kiều Hương cả hai đã cùng ăn tối và uống chút rượu.
Cả buổi Kiều Hương vẫn cứ luyên thuyên kể về người bạn trai mới quen.
- Anh ấy là một người siêu siêu tốt luôn, anh ấy luôn quan tâm đến cảm nhận của mình lúc nào cũng thích chọc cho...
Kiều Hương đã kể chuyện này không dưới mười lần trong buổi tối hôm nay, còn chưa kịp nói hết câu thì đã say khướt mà gục xuống bàn.
Dạ Ngọc nhìn bạn mình, cảm thấy vui thay cô ấy.
Dù cô không biết rõ người đàn ông đó ra sao nhưng chí ít cô ấy đang trong một mối quan hệ được công nhận.
Dạ Ngọc dìu cô ấy trở về nhà, đang loay hoay tìm chìa khóa trong túi thì cánh cửa được mở ra.
- CÓ TRỘM!!!
Dạ Ngọc hớt hải gọi sự trợ giúp từ những người xung quanh thì bị anh ta chạy đến bịt miệng lại.
- Tôi không phải.
Bốp
Cao Ngạo Thiêng không biết từ đâu đã lao đến tẩn cho một cú vào chính diện khiến anh ta chới với.
- Mày định làm gì cô ấy hả?_ Vừa nói hắn vừa xông đến, ý định đánh người đàn ông lạ mặt kia.
- Tôi là bạn trai của Tiểu Kiều_ Anh ta vừa cố né trám đòn đánh của Cao Ngạo Thiêng vừa nói.
Dạ Ngọc bên này nghe thấy anh ta