Chuông cửa đột nhiên vang lên, Ái Triêm quay người đi mở cửa để tránh đi sự ngượng ngùng.
Ngoài cửa là Khương Đồng trên tay xách theo một ít thứ.
Khương Đồng nhẹ gật đầu chào cô rồi mang đồ trên tay tiến vào phòng khách.
Trần Minh phất tay nói với Khương Đồng vài câu, anh ta nhanh chóng gật đầu mang thùng dụng cục đi vào phòng ngủ.
Giao việc cho Khương Đồng xong, anh lại lấy lại dáng vẻ lạnh lùng mà tréo chân ngồi trên sofa phòng khách.
So với người đàn ông mang tạp dề nấu ăn lúc nãy thật là một trời một vực.
Ái Triêm cũng ngồi xuống sofa cách Trần Minh không xa, như có suy nghĩ gì đó nhìn anh.
Khoảng cách không xa không gần, hai người đối diện nhau, đều nhìn thấy có chuyện muốn nói trong mắt đối phương.
Ái Triêm mở miệng trước, cô ngồi xuống sofa, mười ngón tay đan vào nhau.
Có một chuyện cô không nghĩ ra, lại có chút vướng mắc.
- Trần Minh.
Hôm qua, trong bệnh viện, tôi có nghe được một chuyện...!
- Ừm?
Trần Minh gật nhẹ đầu, một tay đang cài lại cúc áo, ánh mắt nhìn cô tỏ vẻ anh đang lắng nghe.
- Chuyện Khả Như...!cô ta tự tử chết.
Anh...!có biết chuyện đó không?
Động tác cài cúc áo ở cổ tay dừng lại, ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đen láy là sự bình tĩnh và sắc bén như muốn từ trên gương mặt cô tìm xem ý cô đang hỏi có nghĩa là gì:
- Có đọc báo.
Sao? Em muốn biết gì?
Cô muốn biết chuyện gì? Ái Triêm hơi lo lắng, có lẽ bao gồm rất nhiều chuyện.
Những chuyện mập mờ mà cô sợ có dính líu tới anh.
Cô không hi vọng Trần Minh làm những việc này.
Sửa hơn nửa tiếng, cuối cùng Khương Đồng cũng kiểm tra sửa chữa vừa điện vừa nước trong ngoài.
Ái Triêm nhìn đồng hồ treo tường, đã hơn 9 giờ.
Khương Đồng rửa tay đi ra phòng khách.
Nhìn thấy hai người trên sofa với vẻ mặt căng thẳng thì không dám bước tới chào hỏi mà mang túi dụng cụ đi luôn ra ngoài.
Trần Minh im lặng nhìn cô chờ đợi.
Có vẻ như anh rất hứng thú với chất vấn của cô.
Cô nhìn Khương Đồng đi ra cửa rồi thì không vòng vo với anh nữa:
- Anh...!có liên quan đến cái chết của Khả Như không?
Bởi vì anh là Trần Minh, cho nên anh có năng lực điều khiển sống chết của Khả Như.
Cô không hi vọng anh vì cô làm hại một mạng người.
Nhưng cái chết của Khả Như là sau khi Linh Đan ở cùng cô biết chuyện cô ta hại cô bị đồng nghiệp bêu xấu.
Cô không thể nào không nghi ngờ.
Trần Minh vô cùng nghiêm túc lắng nghe, cuối cùng anh lắc đầu hỏi:
- Em cảm thấy anh là người có thể dùng mọi thủ đoạn kể cả giết người để đạt được mục đích sao?
Giọng người đàn ông trầm xuống:
- Có lẽ em sẽ cho rằng anh làm như vậy để trả thù cho em.
Trần Minh nhìn thẳng vào mắt cô, tiện đà hỏi một câu ngắn chỉ được chỗ quan trọng:
- Thậm chí ở trong lòng em, còn cảm thấy anh là một