-Em muốn biết chuyện gì?
-Anh biết em muốn hỏi gì.
Đừng vờ vịt với em.
Trần Minh bật cười:
-Không phải Khương Đồng đang ở bên em sao? Sao em không hỏi cậu ta ?
Ái Triêm bị những lời này của anh chọc giận.
Cô nói to vào trong điện thoại, nhưng ánh mắt lại hướng về Khương Đồng đang yên ổn lái xe bên kia :
-Anh còn nói.
Anh ta không phải người của anh sao ? Không có lệnh của anh, anh ta dám nói cái gì với em ? Hừ.
Đám lâu la bên cạnh anh không phải đều cùng một giuột với anh sao ? Toàn là đồ lừa đảo.
-Anh không hề lừa em mà.
-Vậy thì nói đi.
Hai người kia có chuyện gì ?
Trần Minh thở dài.
Qua điện thoại, anh tóm gọn lại sự việc một lần.
Anh không muốn chỉ vì chuyện này mà tạo ra một khoảng cách giữa anh và cô.
-Vậy ra chuyện anh làm là đang tìm cách tháo gỡ cho Catherin sao ?
-Ừm.
Nhưng cũng không chắc là sẽ thuận lợi.
Vì vậy em đừng hi vọng quá.
Ái Triêm nắm chặt điện thoại, hơi thở mang theo chút thổn thức:
-Cảm ơn anh.
Trần Minh thở dài không đáp chỉ nói câu:
-Lát nữa là anh về đến nhà rồi, sẽ nói chuyện cụ thể với em.
Ái Triêm ừm một tiếng rời chờ cho anh tự tay tắt máy mới lấy lại tinh thần.
Cô không biết Catherin đã phải chịu nhiều tổn thương từ anh trai mình đến vậy.
Mà mọi việc lại bắt đầu từ cô.
Cô nói Khương Đồng đưa mình về biệt thự nhà họ Trần.
Cô vừa vào nhà thì xe của Trần Minh cũng vừa tiến vào cổng.
Anh bước xuống xe, cô đứng trên bậc thềm hướng về phía anh cười cười.
Anh bước nhanh tới, ôm lấy bả vai gầy nhỏ kéo cô vào nhà:
-Vào nhà đi.
Ngoài này gió lạnh.
Ái Triêm không trốn tránh cái ôm này, cô nhìn anh vài lần, muốn nói gì đó rồi lại thôi.
Câu cảm ơn cô cũng đã nói rồi, nhưng đối với những chuyện mà anh làm thì không biết nói mấy câu cảm ơn mới xứng tầm được.
Anh vì cô, chuyện gì cũng ôm vào mình, thay cô xử lý mọi rắc rối.
Cô thì không biết gì cả, cứ trách cứ anh.
_____
Một tuần sau là lễ vu quy nhà gái của Trâm Chi.
Ái Triêm đến nhà họ Vũ từ sớm chuẩn bị mọi thức cho ngày rước dâu.
Cô có mặt trong đội phù dâu bưng bê mâm quả nên chuẩn bị đồng phục cho mọi người.
Catherin cũng nằm trong nhóm này, nhưng hai người không có thời gian để nói chuyện với nhau.
Erick là người Mỹ.
Gia đình anh cũng không cầu kỳ lắm nên tất cả lễ tiết đều theo phong tục người Việt Nam.
Ba mẹ anh cũng chuẩn bị mâm quả trầu rượu đầy đủ.
Sau buổi lễ bên nhà gái, hai ngày sau sẽ đón dâu về biệt thự Thịnh Phong ở ngoại ô thành phố N.
Đây là căn biệt thự Trần Minh chuẩn bị làm lễ vật tặng đám cưới cho hai người.
Lúc nghe anh nói điều này, Ái Triêm thổn thức không thôi.
Người nhà giàu có khác.
Nhìn lại quà của mình cô thấy thật thảm thương.
Sau khi Ái Triêm đi vào, Trâm Chi đang ở bên trong trang điểm, cô nàng vừa thấy bạn đến liền đỏ vành mắt.
Cuối tuần hai người sẽ cùng gia đình Erick về Mỹ tổ chức lễ cưới lại bên đó.
-Làm sao vậy?
Cô ngồi xuống bên cạnh TRâm Chi, đưa khăn giấy chặm trên khóe mi cô nàng:
-Ai bắt nạt cậu?
Trâm Chi lắc đầu, duỗi tay ôm lấy cô:
-Tuần sau tớ phải sang Mỹ.
Tớ thật sự không muốn.
Ngay sau đó Ái Triêm mất mấy giây sau mới phản ứng lại.
Cô cười cười vờ đứng dậy:
-Vậy thì để