Chiều hôm đó rốt cuộc Trần Minh cũng nhượng bộ, cho cô tự mình lái xe ra ngoài, còn dặn dò trở về trước 9g tối.
Cô muốn đi một chuyến đến khu thương mại.
Tóm lại, hôm nay cô muốn xài tiền của anh.
Tuy rằng Trâm Chi không cần cô tặng quà, nhưng Ái Triêm vẫn quyết định mua cho bạn một món quà xa xỉ.
Anh muốn nhốt cô bên người ư? Lại còn ưưa một cái trà xanh về làm gia sư cho cô nữa.
Vậy thì chuẩn bị tinh thần cô muốn xài hết tiền của anh cho bõ ghét.
Mấy năm trước, trong lúc Trần Minh bận rộn làm việc, có muốn mua sắm gì cô cũng không dám xài tiền của anh cho mà móc hầu bao của chính mình từ lợi nhuận công ty trang trí nội thất nhỏ của cô và Trâm Chi.
Cô nghĩ tới anh vất vả kiếm tiền cũng không dễ dàng gì.
Giờ mới thấy cô quá ngây thơ.
Trần Minh là ai chứ? Tiền anh kiếm toàn từ túi tư bản, cô còn lo lắng cho anh nhiều như vậy.
Đi vào khu mắt kính Versace, cô đưa mắt ngắm nhìn chiếc kính râm Versace Tribute.
Trâm Chi có sở thích là sưu tập mắt kính.
Còn chị Nguyên Trâm lại thích sưu tập đồng hồ.
Buổi sinh nhật ngày mai cô muốn bổ sung cho bộ sưu tập của Trâm Chi, nhưng cũng muốn mua bù quà cho Nguyên Trâm thay cho món quà tầầm thường lúc trước, vì vậy muốn đi chọn hai món đồ.
Theo thói quen giở mẫu giấy nhỏ gắn ở gọng kính ra xem, cô hơi ngẩn người.
Muời lăm triệu.
Sợ mình nhìn nhầm, cô đếm lại trên dãy số.
Đúng sáu số không.
Trời.
Lương tháng của cô chỉ có 7tr thôi đấy.
Hơn hai tháng lương.
Nhưng kệ đi.
Tiền là của Trần Minh, không việc gì phải xót.
Quẹt thẻ xong, cô lại lượn lờ đến khu bán đồng hồ nữ.
Trong ánh mắt cô chỉ có hình ảnh những chiếc đồng hồ chứ đâu có nhìn được ở phía sau có hai người một nam một nữ theo dõi cô từ nãy tới giờ.
Đôi mắt cô sáng rực ngắm nhìn chiếc Richard Mille Calibre RM 019 được thiết kế với mặt xám và dây da đen.
Cô đã từng nghe nói đến buổi ra mắt chiếc đồng hồ này.
Nhưng giá thành của nó ư? Hơn 10 tỷ.
Cô đang phân vân trong tài khoản phụ của Trần minh có đủ con số đó khi quẹt thẻ không.
Nhưng nghĩ lại thấy mình cũng quá ác.
Thôi thì chọn cái khác vậy.
Ngắm sang hãng Citizen, tìm được mẫu ưng ý Citizen EM0643-50X, khoảng 4,5 tr.
Chỉ hơn một giờ đồng hồ móc túi Trần Minh gần hai chục triệu, cô quả thật phải xuýt xoa.
Trong quá trình Ái Triêm chờ đóng gói và làm thủ tục nhận hàng, cách đó hai gian hàng, Khả Như đứng bên cạnh một người đàn ông, móc một cái bình thuốc trong túi áo ra.
Tên đàn ông bên cạnh hỏi:
-Đấy là cái gì vậy?
Cô ta nhếch môi, cười rõ kinh dị:
-Là thứ thuốc có thể khiến thái giám thành mãnh nam, khiến kiều nữ thành *** phụ, anh có muốn một ít không?
Tên đàn đưa tay ôm eo cô ta cười tà mị:
-Có chứ, hai chúng ta mỗi người một ít.
-Hừ.
Nghiêm túc chút đi.
Khả Như đặt lọ thuốc vào tay gã, sau đó lại lấy một lọ thuốc khác đổ lên chiếc khăn tay:
- Giúp tôi một tay đi.
Chụp cái khăn này lên mặt cô ta, khi xỉu rồi