Buổi sáng, kế hoạch bị thay đổi.
Vừa ăn sáng xong cô đang định đi nhà trọ thăm ba thì Trâm Chi gọi điện, cô ấy phải đi ký hợp đồng mới ở ĐN, trước khi đi giao cho cô một nhiệm vụ, đến nhà một khách hàng, kiểm tra không gian để lắp nội thất, mang theo nhân viên đo đạc các thứ và tư vấn cho chủ nhà về vật liệu cũng như bàn bạc giá cả.
Thực chất cô chỉ thiết kế không gian, còn chuyện ký tá hợp đồng gì đó từ trước tới nay chỉ một tay Trâm Chi lo liệu.
Nhưng công ty nho nhỏ không ngờ lại nhận được hợp đồng ở thành phố ĐN, Trâm Chi không thể không đi.
Đó là lý do ngày nghỉ của cô hiện tại cũng đã bị trưng dụng.
Ái Triêm tự mình lái xe đến công ty, sau khi lấy hợp đồng kiểm tra qua một lượt thì đi đến nhà khách hàng.
Hợp đồng này là muốn chỉ đích danh cô tư vấn thiết kế nội thất cho một căn phòng trẻ con.
Hình như cũng là một nhà giàu có.
Tới bên ngoài biệt thự, nàng gọi điện xác nhận của khách hàng trước rồi mới lái xe vào.
Chờ đến khi trước mặt cô xuất hiện một người phụ nữ trung niên, cô mới ngờ ngợ vị này nhìn rất quen mặt.
Chủ nhà rất nhiệt tình, sau khi mở cửa liền lập tức mời cô đi vào:
-Thấy ta rất quen mắt đúng không? Ta là bạn của Nguyệt Anh, mẹ chồng tương lai của cô.
-À, dạ.
Thì ra là bạn của Nguyệt Anh.
Có thể cô đã gặp ở biệt thự.
Tuy nói trí nhớ của cô không hề tệ nhưng những người bạn của Nguyệt Anh hầu như cô không để tâm nên có gặp hay không cũng không quen biết.
Nhưng cuộc gặp gỡ hôm nay dù sao cũng là công việc, kéo gần quan hệ cũng không phải là không có lợi.
Ái Triêm tươi cười bắt chuyện, sau đó là nghiêm túc mà nói tỉ mỉ kỹ càng hợp đồng thêm một lần trước khi đi quan sát không gian để tư vấn chất liệu.
-Ừm.
Hợp đồng thì ta đã nghe qua rồi.
Chủ yếu là chất liệu và bài trí không gian thôi.
-Vâng.
Mới vừa nghe qua, những tưởng hợp đồng này dễ dàng được ký.
Thế nhưng khi vào việc rồi, cô mới nhận ra, không phải cứ người nhà giàu thì sẽ thoải mái và không tính toán.
-Cái này không đẹp.
Cháu ta cần loại tốt hơn.
....
-Sao mắc vậy? Chất liệu này, nhưng giảm nửa giá đi.
....
-Làm ăn lâu dài thì phải chìu khách hàng chứ.
Lấy giá đó thì lần sau ai dám làm việc với các cô.
....
-Nếu ốp gạch này thì không được.
....
-Sơn này có chống thấm tốt không? Có gây kích ứng da không?
....
Sau một hồi bể não, cô quyết định không thể nhận mối làm ăn này.
Lạy cho mụ chủ.
Mụ cần toàn hàng cao cấp, lại giảm nửa giá thành.
Rồi công ty nhỏ của cô phải ăn cám chắc? Đúng là cô không có hảo cảm với Nguyệt Anh, nhưng dù gì bà ta cũng biết người biết ta, biết hàng biết giá.
Còn người bạn này của bà ta, biệt thự hạng A, tiền chắc cũng rủng rỉnh đầy túi nhưng đi trả giá từng đồng từng cắt như này thì có khi làm xong nhân viên của cô cũng không thu được nổi tiền công.
Sau khi lái xe ra ngoài, cô dừng