Robert nhìn chằm chằm vào Trương Húc Đông: “Đây là nước Thổ Nhĩ, không phải địa bàn của anh, anh dám giết tôi sao?”
“Tại sao tôi lại không dám?” Trương Húc Đông cười lạnh nói: “Tôi cho anh một cơ hội nữa, chỉ cần anh nói cho tôi biết ai thuê anh đến ám sát chúng tôi, tôi sẽ cho anh một cái chết thoải mái.”
“Có thể cho tôi một con đường sống không?” Đôi mắt màu xanh lam của Robert không ngừng chuyển động, rõ ràng là anh ta đang muốn tìm cơ hội chạy thoát.
Nhưng khi anh ta nhìn thấy người đứng ở cửa ra giống như tấm lá chắn khổng lồ vững như núi Thái Sơn, đang thật thà cười với anh ta, mu bàn tay toàn là máu tươi, hiển nhiên là bốn thủ hạ kia của anh ta đã gặp phải bất trắc rồi.
“Kế hoạch này là vì anh mà thiết kế nên anh đừng nghĩ đến việc chạy thoát.
Với lại tôi nói cho anh biết, người có thể chạy thoát từ trong tay tôi thật sự không có được mấy người!” Trương Húc Đông nhe răng cười nói: “Anh vẫn nên thành thật khai ra, nếu không tôi sẽ có biện pháp làm anh chịu đủ đau khổ mà vẫn phải nói rõ sự tình.”
Thấy tình hình trước mắt, Robert biết Trương Húc Đông nói thật, anh ta thở dài nói: “Anh cũng từng là lính đánh thuê, nên biết lòng trung thành của lính đánh thuê, đường nào cũng là cái chết.
Cho dù tôi chết rồi, cũng sẽ được người trong giới đánh thuê ca tụng, cũng sẽ làm cho nhóm lính đánh thuê Ám Hắc của tôi trong giới đánh thuê càng có tiếng tăm.
Anh giết tôi đi!”
“Ha ha, anh nói không sai.
Nhưng anh cũng biết, mọi người đều là lính đánh thuê, đương nhiên sẽ có thủ đoạn cạy miệng anh, cách thức thì nhiều lắm!”
Robert cắn chặt răng, anh ta là lính đánh thuê, còn là thủ lĩnh của nhóm lính đánh thuê Ám Hắc, cho nên anh ta biết lời Trương Húc Đông nói là thật, nhẹ thì tra tấn tinh thần, nặng thì tiêm thuốc bức cung.
Ngay cả đặc công đã từng trải qua sự huấn luyện nghiêm khắc nhất cũng sẽ thú nhận hết toàn bộ, nhưng hậu quả chính là uổng chịu một trận đau đớn và hành hạ, cuối cùng kết quả vẫn là chết.
Nghĩ đến điểm này, làm sao Robert có thể để người khác xúc phạm đến tôn nghiêm của mình.
Nghĩ đến đây, anh ta lập tức nhấc chân, cầm lấy con dao găm ở ống quần, giây tiếp theo lập tức đâm về phía tim mình.
Có lúc việc sống chết không thuận theo bản thân mình.
Trước mặt Trương Húc Đông, đến năng lực tự sát anh ta cũng không có.
Từ khi anh ta tiếp nhận nhiệm vụ này, lúc nào anh ta chết chỉ có Trương Húc Đông được quyết định.
Nam Cung Diệp đã chuẩn bị từ sớm.
Vào lúc Robert rút dao ra, súng lục trong tay anh ta xoay một cái, một viên đạn đã trực tiếp xuyên qua cổ tay Robert, làm dao găm rơi xuống đất bị Nam Cung Diệp đá đi: “Anh