Hai người xuất hiện trên con phố hôm trước, tiểu nhị của hiệu thuốc nhìn thấy hai người từ xa cũng coi như không nhìn thấy họ mà tiếp tục công việc của mình. Một lát sau một bệnh nhân trong hiệu thuốc tự nhiên thổ huyết và gục xuống đất. Người phụ nữ cùng đi vừa khóc vừa la hét:"Các ngươi nhìn xem thuốc trong cửa hiệu nhà các ngươi sao lại như thế này? Cửa hiệu các ngươi làm ăn không có lương tâm, chồng ta dùng xong thuốc của các ngươi giờ thành ra thế này."Tiếng khóc lóc, la hét của phụ nhân đã kích thích tò mò của những người thích xem náo nhiệt, thoáng cái đã có nhiều người vây quanh hiệu thuốc, xôn xao bàn tán:"Người này đang tốt sao tự nhiên lại thổ huyết?""Mặc dù cửa hàng này thuốc bán ra giá có cao hơn, nhưng thuốc hoàn toàn không có vấn đề gì cả. Đây là có chuyện gì vậy?""Các ngươi nhìn hắn xem đâu có dáng vẻ nhợt nhạt của người mang bệnh chứ? Không lẽ hắn đến để tống tiền sao.""..."Thấy tình hình không ổn, tiểu nhị gọi chưởng quỹ hiệu thuốc đến xem tình hình. Ông ta bước tới bắt mạch cho người bệnh mặt biến sắc nói:"Hắn bị trúng độc! Ngươi đã cho hắn ăn cái gì vậy?"Phụ nhân vừa khóc vừa lấy đơn thuốc ra kể lại:Hôm nay vừa uống xong mộ bát thuốc chứ chưa kịp ăn uống gì thì nam nhân nhà ta đã thành ra thế này. Đây là do các ngươi tay chân sạch sẽ bốc thuốc không có lương tâm đầu độc nam nhân nhà ta ra nông nỗi này, chúng ta một nhà sáu miệng ăn biết phải sống sao bây giờ? Trời ơi là trời! "Phụ nhân khóc càng lợi hại hơn, tay túm chặt lấy chưởng quỹ không buông. Chưởng quỹ nhìn đơn thuốc tay khẽ run mở miệng lắp bắp nói:" Không có khả năng, thang thuốc này cùng với liều lượng trên đó đều không có vấn đề gì, hơn nữa phương thuốc này nhiều năm nay ta kê đơn cũng không có vấn đề gì.. "Miệng hắn nói còn mắt thì dán vào ba chữ" phù phục thảo "trên đơn thuốc rồi hắn lại nói tiếp:" Phù phục thảo này là dược liệu mới được mua từ đôi phu phụ trẻ tuổi ngày hôm qua. Trước đây chưa từng mua của họ, nhất định mấu chốt của vấn đề nằm ở đây. "Ngay khi Chu Tiêu và Tống Tương chen vào em tình hình gì thì nghe được chưởng quỹ nói" phù phục thảo "của nàng có vấn đề." Không có khả năng. "- Tống Tương hét lớn rồi bước ra khỏi đám đông." Phù phục thảo của ta không có khả năng nhiễm độc. "Tống Tương đến, chưởng quỹ như vớ được cọng rơm cứu mạng, ông lập tức hô lớn:" Phù phục thảo là ta mua của hai người họ, mau giữ hai người bọn họ lại cho ta. "Hắn chỉ ta vào Tống Tương và Chu Tiêu rồi nói với phụ nhân kia:" Ngươi nhìn xem, người tới là hai người đã bán phù phục thảo cho ta, nhà ngươi có chuyện gì thì đến tìm bọn họ, đừng ở đây cản trở ta trị bệnh. "Phụ nhân kia đã hiểu, bà ta bối