Đắc Kỷ

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Hiên Viên Linh

Khi Cơ Phượng còn trẻ khỏe, hắn vẫn không có con, hai thê tử trước tuổi còn nhỏ, lại sợ hắn đến chết, không thân cận được vài lần, hắn đã từng tìm những quả phụ phong lưu trên dưới hai mươi tuổi, trừ hắn ra, những nữ nhân này cũng có những quan hệ không sạch sẽ với người khác, vì thế hắn cũng cảnh giác vài phần với bọn họ.

Nếu như Đắc Kỷ không đến, V384 đã có thể tưởng tượng ra vị gia này sau khi dành được thiên hạ sẽ mở rộng hậu cung, tam cung lục viện, con nối dòng thành đàn, có bộ dáng vị vua tài trí mưu lược kiệt xuất, nhưng Đắc Kỷ đã đến, nó cân nhắc thế nào cũng đều cảm thấy kết cục của Cơ Phượng có thể sẽ không tốt hơn vị Tần Vương đáng thương kia bao nhiêu.

Từ Thượng cổ, bản thân Hồ Ly mang ngụ ý đa tử đa phúc, Đắc Kỷ không phải là từ Hồ Ly tu luyện thành yêu, mà là hóa thân của bảo vật quý trọng nhất trong bộ tộc cửu vĩ hồ đã được truyền thừa ngàn năm, so với Hồ yêu tầm thường mà nói, càng thần thông quảng đại, đương nhiên, bản chức đa tử đa phúc kia còn linh thông hơn so với Hồ Ly khác, bình thường những phụ nhân chỉ bái lạy những bức tượng, bức vẽ hình nàng cũng đã có cơ hội mang thai rất lớn, huống chi là bản tôn Phụ Thể.

Hôm thai nhi được lạc thành Đắc Kỷ đã có cảm giác, đúng là có vào mấy ngày nàng và Cơ Phượng sống chung ở thôn trang ngoài thành, thời gian này cũng thật tế nhị, dù sao trừ Cơ Phượng ra, Hoa Dung Công chúa còn dưỡng một đám nam sủng ở thôn trang, V384 có chút bận tâm, khiến cho Đắc Kỷ kỳ quái nhìn nó.

Đã quay về Tây Bắc đã hơn một tháng, năm ngoái bô tộc Hô Diên vừa mới chiến bại một trận, dựa theo kinh nghiệm của Cơ Phượng, thì dân chúng tối thiểu được sống yên ổn hai ba năm, nhưng điều gì cũng có ngoại lệ, mùa đông năm nay còn giá lạnh hơn những mùa đông trước đây, bởi vì chiến bại, Cơ Phượng bắt của bọn họ rất nhiều dê bò, chúng không giám phái đại quân chính diện giao chiến với Cơ Phượng, nhưng không thể tránh khỏi bọ chúng đông cướp một chút, tây chướp một phen được.

Tính tình của Cơ Phượng lại là người không thể chịu một chút thiệt thòi, người khác đánh hắn một cái, hắn nhất định phải đánh người ta đến tàn phế mới hết giận, mấy đời Cơ gia tận trung, nhưng cũng có chút tâm kế,d, zđ:;leeq_us.d0n mấy trăm năm trước là Nhung Địch*, mấy nay là bộ tộc Hô Diên, trước giờ những dị tộc vi phạm biên giới đều bị đánh cho tàn phế mà không đánh chết, chung quy cũng cho bọn họ cơ hội nghỉ ngơi lấy lại sức, đây gọi là dưỡng lòng tự trọng của giặc, nhưng Cơ Phượng lại không nghĩ như vậy.

Nhung Địch: Trung Quốc thời xưa gọi
người phương Tây là người Nhung, nhung địch chỉ gặc là người phương Tây 

Từ nhỏ hắn đã quen nhìn người trong bộ tộc Hô Diên cướp bóc tàn nhẫn, những người dị tộc này căn bản không coi người dân Ninh triều ở biên cương coi là người, nơi chúng đi qua thanh niên trai tráng toàn bộ bị giết chết, nữ nhân bị mang đi giao dịch như súc vật, đặc biệt bọ chúng coi việc tàn sát lão nhân và hài tử là thú vui, còn có vài người tướng lãnh của bộ tộc Hô Diên rất thích ăn thịt người, coi đó là vinh, khi hắn được ra chiến trường, cách nghĩ là càng trở nên huyết tính, nếu có thể, hắn thật sự hy vọng khi hắn sinh thời, có thể nhổ tận gốc cái đám súc sinh này. Còn vấn đề nếu như không có hoạ ngoại xâm thì quân chủ sẽ nghi kỵ gì đó, là hoàn toàn không nằm trong phạm vi suy xét của hắn.

Mà Cơ Phượng dự liệu cũng không sai, vừa mới vào đông, Tra Ô Vương tử được đưa về an toàn, người trong bộ tộc Hô Diên đã không chịu ngồi yên, Đại Ninh coi trọng minh khế, bọn họ lại chỉ cho là một tờ giấy rách, huống chi lại không phải là khai chiến, chỉ là cướp bóc một chút lương thảo, Cảnh Nguyên Đế cũng sẽ không vì chuyện này mà vạch mặt cùng với bọn họ.

Tân hôn vui vẻ, nhưng Cơ Phượng lại không sa vào ôn hương dù chỉ một chút, ban ngày mọi nơi bố phòng, ban đêm xử lý sự vụ của các nơi ở Tây Bắc trình lên, mỗi ngày chỉ ngủ hai canh giờ, so với hai mắt chỉ toàn điều xấu xa của Cảnh Nguyên Đế, hắn đã bắt đầu lộ ra dáng vẻ của một vị minh quân.

Khi bào thai trong bụng được hai tháng, ma ma Cơ lão phu nhân phái tới nhìn ra điều không thích hợp, mời đại phu đến xem, quả nhiên chẩn ra cái hỉ mạch, trên dưới Cơ phủ lập tức tràn ngập niềm vui, gấp rút chạy đi bẩm báo, cũng không lâu lắm, toàn thành đều lan truyền tin tức Tướng quân phu nhân có thai.

Cơ lão phu nhân vui vẻ đến không ngậm miệng được, đến Cơ lão tướng quân trước giờ luôn nghiêm túc cũng đứng dậy đi qua đi lại, mới giống như là đột nhiên nhớ tới điều gì, phân phó cho hạ nhân: "Nhanh mời đại phu tốt nhất trong thành đến đây, còn có vú nuôi, xiêm y của hài tử cũng nên chuẩn bị, nam oa hay nữ oa đều chuẩn bị đi, mau đều chuẩn bị đi... Cơ gia ta có hậu rồi!" Nói xong câu cuối, giọng nói cũng có chút khàn khàn.

Đắc Kỷ mới từ sau tấm bình phong đi ra, Cơ lão phu nhân liền tiến lên ấn nàng ngồi xuống, khóe 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện