Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Edit: Thiên Vân
Beta: Linh Đang
“Ngươi?” Con gấu đen khổng lồ hóa thân thành hình người, nghe vậy thì nở nụ cười: “Hơn vạn năm không xuất hiện, nhân loại trên Đại lục ma pháp các ngươi càng ngày càng yếu, ngay cả một Thánh cấp Ma pháp sư cũng không có. Trước khi chết có thể nhìn thấy Đại đế ma thú thượng cổ là ta, các ngươi cũng đủ may mắn rồi đấy.”
Nói xong, trên lưng nó xuất hiện một đôi cánh chim màu đen.
Diệp Cẩn không thể tưởng tượng được mà mở to hai mắt: “Không có khả năng, sao nó có thể xuất hiện lúc này……”
Vốn trong sách cũng có nhắc đến con quái thú thượng cổ này, nhưng cũng phải trăm năm sau nó mới xuất hiện, mà lần đó thật sự quá mức thảm thiết, toàn bộ Đại lục ma Pháp bị ma pháp hỏa hệ của con gấu đen khổng lồ này bao phủ, chỉ có người sinh hoạt ở ngọn núi băng phía Nam mới có thể may mắn thoát khỏi, tất cả mọi thế lực như trải qua một đợt tẩy rửa.
Lại qua vài thập niên nữa, bên rìa núi băng mới trở thành thành thị phồn hoa, cư dân định cư ở nơi này từ trước là người có được lợi ích lớn nhất.
Nghĩ đến đây, Diệp Cẩn cũng không quan tâm đến bọn người Diệp Thiều Hoa nữa, cô ta dùng một bảo bối còn lại của Lan Tư mang đoàn người đại trưởng lão chạy trốn.
“Hội trưởng, ông nghe tôi nói, kiếp nạn lớn nhất của đại lục Ma Pháp đã tới rồi.” Diệp Cẩn biết phải làm sao mới có lợi nhất cho mình, đến lúc đó kim tệ, hiệu buôn cái gì cũng không có tác dụng nữa, chỉ có ma hạch và bảo bối ma pháp mới hữu dụng nhất: “Chúng ta phải đến núi băng phía Nam chiếm lấy một nơi địa thế tốt trước, tương lai Hiệp hội Ma pháp nhất định có thể thống lĩnh toàn bộ Đại lục Ma pháp.”
Những lời Diệp Cẩn nói ra thật sự là kinh thế hãi tục*.
*làm cả thế giới trấn động
Nhưng hội trưởng hiệp hội Ma Pháp và đám người Cốc Hồng lại tin tưởng cực kỳ, không chỉ là vì những điều Diệp Cẩn tiên đoán đều chính xác, còn bởi vì khí tức hủy thiên diệt thế ở phía Thương Vân Thành quá nghiêm trọng.
Ông ta là ma pháp sư cấp bảy, đương nhiên có thể cảm nhận được nguyên tố ma pháp quanh người bị rút cạn chỉ trong nháy mắt.
“Cho nên Đại lục Ma Pháp của chúng ta thật sự phải gánh chịu một kiếp nạn xưa nay chưa từng có sao?” Hội trưởng Hiệp hội Ma Pháp ngơ ngẩn hỏi.
Diệp Cẩn gật đầu: “Hiện tại quan trọng nhất chính là phải mau chóng đổi tất cả bất động sản thành ma hạch, đến lúc đó thứ không đáng giá tiền nhất chính là kim tệ và công hội.”
Đại trưởng lão hùng tâm tráng chí, ông ta biết hiện tại Thương Vân Thành đã nằm trong tay ma thú thượng cổ, càng cảm thấy mình rời khỏi nhà họ Diệp là quyết định chính xác, không chỉ thế, hiện giờ ông đã là Ma pháp sư cấp ba.
Về sau muốn trở thành Ma pháp sư cao cấp năm cũng không thành vấn đề, huống chi sau khi đi đến phía Nam thì Đại lục Ma pháp chính là thiên hạ của bọn họ.
Càng nghĩ, đại trưởng lão lại càng kích động, đoàn người kích động mà ấp ủ hùng tâm tráng chí, họ bắt đầu bận rộn mua sắm rất nhiều ma hạch và vũ khí đi về phía Nam chiếm lĩnh đất đai.
Cũng vào lúc này, đế quốc Lai Áo cử đi một đội người chạy đến Hiệp hội Ma pháp cách Thương Vân Thành gần nhất để xin giúp đỡ.
Thành chủ Thương Vân Thành đã phát ra tin cầu cứu, các thế lực cũng đang chạy tới.
Nhưng mà Hội trưởng hiệp hội Ma Pháp và Diệp Cẩn không phái người đến, bọn họ cũng không quan tâm người ngoài nhìn bọn họ ra sao, đến lúc Đại lục Ma pháp bị huỷ hoại tan hoang, ai còn lo cho Thương Vân Thành gì nữa chứ.
Chờ ba ngày sau,