Khâu Tử Phàm và Mạnh Vũ Thần đều đang liên hệ với đám bạn bè trong trường học, muốn tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra.
Hai người bọn họ đều biết hiệu trưởng sẽ không qua loa về vấn đề chọn đệ tử cuối cùng.
“Tôi không biết chuyện sư phụ muốn nhận đệ tử cuối cùng.” Khâu Tử Phàm có quen biết một đàn anh lớn hơn anh ta vài khóa, cũng là đệ tử của hiệu trưởng. Nhất định vị đàn anh này sẽ biết nhiều tin tức hơn người khác, “Nhưng thật ra có một chuyện có thể nói cho cậu biết, đêm qua trong trường xảy ra chuyện lớn, sư phụ gấp rút triệu tập mấy giáo sư già đến họp cả đêm. Họ đang nghiên cứu về khóa gien. Tử Phàm, có chuyện này cậu phải chuẩn bị tinh thần, có lẽ đệ tử cuối cùng mà sư phụ muốn nhận không phải là cậu đâu.”
Nếu không phải anh ta thì chính là Mạnh Vũ Thần. Khâu Tử Phàm cúp điện thoại, nhìn sang hướng Mạnh Vũ Thần.
Nếu thua trong tay cô ta thì cũng không đến mức không cam lòng.
Nhưng lúc này hiệu trưởng lại tìm tới nhà họ Khâu. Cho dù nguyên nhân là gì, anh ta cũng sẽ không từ bỏ cơ hội này.
Khâu Tử Đình đang đứng ngay cạnh anh ta. Cô ta bảo quản gia đuổi Diệp Thiều Hoa đi, anh ta có thể nghe thấy, cũng có thể không. Thế nhưng anh ta không thèm quan tâm. Trong mắt anh ta, Diệp Thiều Hoa chẳng khác gì một người vô hình.
Diệp Thiều Hoa cũng không để ý đến ý xua đuổi của Khâu Tử Đình, chỉ chăm chú cúi đầu gửi tin nhắn cho người khác.
Thư Mạn ——【 Thiều Hoa cậu không sao chứ? Sao tối qua sao không về nhà? 】
Cô ấy còn gọi đến rất nhiều lần, nhưng di động của Diệp Thiều Hoa vẫn luôn ở chế độ im lặng nên cô không nghe thấy.
Có lẽ Thư Mạn là người bạn duy nhất của nguyên chủ, nhìn thấy chuyện của Diệp Thiều Hoa trên mạng thì lập tức tìm cô, không tìm thấy lại gọi điện thoại gửi tin nhắn không ngừng.
Diệp Thiều Hoa nhắn lại một câu không có gì rồi nói thêm——【 Thư Mạn, tớ quyết định ly hôn. 】
Bên kia không gửi tin nhắn qua nữa mà trực tiếp gọi điện thoại.
Diệp Thiều Hoa lập tức bắt máy, giọng nói oang oang của Thư Mạn nhanh chóng truyền đến: “Diệp Thiều Hoa bộ cậu bị tâm thần hả, đang yên đang lành đòi ly hôn làm gì? Khâu Tử Phàm là ai, bao nhiêu người muốn gả cho anh ấy cũng gả không được! Còn nữa, cậu không có một cái gì ở Liên Bang này hết, chút bản lĩnh y thuật ấy căn bản không đủ cho cậu kiếm sống. Bây giờ muốn từ bỏ thân phận cao quý, từ bỏ cuộc sống xa hoa như vậy, chẳng lẽ cậu muốn đói chết hay sao?”
Nói tới đây, Thư Mạn than thở, “Hơn nữa cậu làm nhiều việc vì anh ta như vậy, giờ bỏ cuộc cậu có thấy đáng không? Thiều Hoa cậu phải tin tớ, cậu không thua kém bất cứ người nào. Nếu cậu chịu nghe lời tớ thay đổi cách ăn mặc, thì mười đứa con gái như Mạnh Vũ Thần cũng không sánh được bằng cậu!”
Tiếng nói của Thư Mạn không hề nhỏ. Điều kỳ quái là đám người Khâu Tử Đình đang đứng kế bên Diệp Thiều Hoa lại không nghe được rõ ràng Diệp Thiều Hoa đang nói gì.
“Thư Mạn, tớ nghiêm túc đấy. Tớ còn có nhiệm vụ càng quan trọng phải làm, không có thời gian lãng phí cho tên đàn ông Khâu Tử Phàm này.” Diệp Thiều Hoa nghe cô ấy nói xong thì cười nhẹ một tiếng, mở miệng, “Yên tâm, tớ sẽ sống tốt hơn bất cứ ai trong bọn họ.”
Nói xong câu này, cô liền tắt máy.
Cô không rời đi, mà lại nhìn về phía Khâu Tử Đình.
Khâu Tử Đình nhìn cô đầy phòng bị, “Sao còn chưa đi? Còn muốn ở lại nhà chính của họ Khâu chúng tôi làm gì?”
Diệp Thiều Hoa trực tiếp lướt qua cô ta nhìn thẳng về phía ông nội Khâu, “Ông nội Khâu, chúng ta bàn về chuyện ly hôn đi.”
Tất cả mọi người bao gồm cả Thư Mạn đều cho rằng Diệp Thiều Hoa gần như chẳng có chút hiểu biết nào, nghĩ rằng nếu cô rời khỏi nhà họ Khâu thì nhất định sẽ không thể tự nuôi sống nổi mình. Nhưng không ai hay biết, hiện giờ Diệp Thiều Hoa đã sớm thay đổi linh hồn.
Ở thế giới ma pháp phức tạp như vậy mà cô còn có thể thỏa sức lăn lộn như cá gặp nước. Cho dù thế giới này có khó khăn đến mức nào thì cũng không thể ngăn được bước chân của cô.
Cốt truyện ban đầu chính là vì nguyên chủ đến chết cũng không chịu ly hôn nên mới khiến cho Khâu Tử Phàm căm ghét cô ấy. Tất cả mọi người đều cảm thấy cô ấy tham lam nên muốn chiếm lấy vị trí này không buông. Có lẽ cũng bởi vậy mà càng ngày càng có nhiều người không có thiện cảm với cô ấy.
“Ly hôn? Cô đồng ý ly hôn sao?” Nghe cô nói vậy, đừng nói là ông nội Khâu, đến cả bọn người Mạnh Vũ Thần cũng vô cùng kinh ngạc.
Ông nội Khâu