Edit: Dừa
Beta: Minh Lý
Trong phòng khách rất yên tĩnh, có mùi đàn hương thoang thoảng, nhìn vô cùng sang trọng.
Khiến Triệu Di Quân vừa mới mở cửa bước vào đã phải run lên.
Ở bên trong còn bày một tấm bình phong có hình “Bách điểu triều phụng”*.
(*) Cảnh mang ý nghĩa tôn vinh gia chủ, người có thể đứng trên vạn người, là biểu tượng quyền lực cho vua chúa, phù hợp làm quà tặng, treo trong phòng làm việc, dùng cho gia chủ là nữ giới.
Người đàn ông mặc một bộ âu phục màu đen ngồi bên chiếc bàn tròn, ông ta nhìn về phía Triệu Di Quân, khuôn mặt vốn đang tươi cười bỗng hơi sửng sốt.
Trong đầu nghĩ thầm, thế này thì cũng giống nhau quá rồi.
“Trợ lý Quý, đây là quản lý Triệu của công ty chúng tôi, vừa từ Mỹ trở về, cầm hai bằng thạc sĩ của đại học Harvard.” Người đi bên cạnh Triệu Di Quân lập tức giới thiệu cô ta với trợ lý Quý: “Giám đốc của chúng tôi sợ thực tập sinh làm việc với quý công ty không tốt, nên đặc biệt phái quản lý Triệu tới.”
Triệu Di Quân cẩn thận nở nụ cười, trên mặt còn hơi hơi có vẻ kiêu ngạo.
Quả thật, ở độ tuổi này của cô ta, có thể đạt được thành tựu như thế này, không phải ai cũng có thể làm được.
“Trợ lý Quý, đây là bản kế hoạch mà tôi đã làm lại một lần nữa, bên trong còn có một số phương án đầu tư bỏ vốn.” Triệu Di Quân ngồi xuống đối diện với ông ta, đưa bản kế hoạch mà mình đã chuẩn bị xong cho trợ lý Quý.
Cô ta tin tưởng một người đã học tới Thạc sĩ như mình có thể đưa ra những kế hoạch cao hơn thực tập sinh kia rất nhiều.
Trợ lý Quý không tỏ vẻ gì cầm lấy bản kế hoạch, lật xem mấy lần, sau đó trong lòng thầm lắc đầu.
Xem ra cô gái học hai bằng Thạc sĩ này chắc chắn chưa từng nhìn những phương án mà Diệp Thiều Hoa đưa ra.
Ông ta nhìn lướt qua màn hình điện thoại vừa sáng lên, sau đó khép lại bản hợp đồng của Triệu Di Quân: “Quản lý Triệu, hai vị tiểu thư tới bàn chuyện hợp tác với tôi hôm trước đâu?”
“Hôm nay cô ta đã từ chức rồi.” Triệu Di Quân cười nhạt một cái: “Người trẻ tuổi mơ mộng xa vời, không chịu được áp lực rèn giũa.”
Lần này điện thoại chớp sáng liên tục, trợ lý Quý liếc nhìn mấy lần, thấy nội dung hiện trên màn hình điện thoại xong, trong lòng hơi ngạc nhiên, chỉ là nghĩ lại thì có thể chấp nhận được.
“Quản lý Triệu, hôm nay tôi vốn mang theo hợp đồng đến đây để ký với cô Diệp.” Trợ lý Quý nhận được chỉ thị của boss nên cũng không tiếp tục nói nhiều: “Nhưng mà bây giờ xem ra, chúng tôi và quý công ty không có duyên phận, thứ lỗi cho tôi không thể tiếp được.”
Gương mặt Triệu Di Quân đang tươi cười vô cùng hài lòng, không nghĩ tới lại nghe được đáp án như vậy của trợ lý Quý, nụ cười chợt cứng lại.
Đáng tiếc trợ lý Quý lười nói nhiều với cô ta.
Ông ta đã từng tiếp xúc mấy lần với Diệp Thiều Hoa, thấy được những suy nghĩ vượt qua mức bình thường của đối phương, nên không có hứng thú gì với những phương án cổ hủ tầm thường này của Triệu Di Quân, huống hồ, lần này đại ma vương rất tức giận.
Ở bên ngoài tiếng xấu của tập đoàn Phong Hoa đã bị đồn đại từ lâu, lũng đoạn thị trường, người trong giới ai cũng biết tập đoàn Phong Hoa này nhúng tay vào cả hai bên trắng đen.
Những kẻ đối đầu với tập đoàn Phong Hoa, không phải bị phía trên điều tra, thì cũng là bị những người bí ẩn tiêu diệt sạch sẽ.
Thấy quá nhiều chuyện như vậy, rốt cuộc những người này cũng đã hiểu ra một nguyên tắc, gây sự với ai thì cũng đừng chọc tới cái tên chó dại đó.
Tổng giám đốc Đinh cũng không nghĩ tới, việc hợp tác với tập đoàn Phong Hoa thất bại thì thôi đi, không biết vì sao các hợp đồng với những đối tác lâu năm dù sắp được kí rồi cũng bị thất bại.
Một chuyện thì thôi không nói, nhưng liên tiếp mấy chuyện liền xảy ra, trong lòng tổng giám đốc Đinh cũng biết rõ, chắc chắn là ông ta đã không cẩn thận mà chọc giận một nhân vật lớn nào đó.
Ông ta có thể có được như ngày hôm nay, đâu phải một kẻ không có thủ đoạn.
Gián tiếp hỏi chuyện nhiều người, cuối cùng mới nghe ngóng được người đứng sau mọi chuyện từ miệng của một người bạn lâu năm.
Nhưng mà tổng giám đốc Đinh nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà ông ta làm mất lòng tập đoàn Phong Hoa chứ, không phải hợp đồng đã được đàm phán xong rồi sao?
Ông ta sốt ruột tới mức chân tay luống cuống, nhưng mà mặc cho ông ta nghĩ thế nào, ông ta sẽ chẳng thể nghĩ tới nguyên nhân thực sự từ chính người mà ông ta chưa từng để ở trong lòng – Diệp Thiều Hoa.
Bởi vì trong bữa tiệc vui